Nơi Âm Ty
"Hai người cố lên nhé. Bao giờ Mei này đi lại được, ta nhất định sẽ đãi mấy người một bữa thịt nướng ra trò!" - Ầy...cô nhóc này khi nào mới chịu ngậm miệng lại đây, lúc đang căng thẳng thế mà...
"Ngươi nói nhiều quá đấy." - Yuuri cau mày rồi nhéo má Mei. Đoạn, cậu gọi Ryuu đến, đứng đó với thanh kiếm như thế quá nguy hiểm. - "Ryuu-chan, đến đây, cứ mặc kệ chúng."
Dù miệng nói vậy nhưng cậu vẫn thấy khó chịu vì chướng khí ở đây quá nặng, những thứ mang theo không thế nào dùng được, bản đồ không có, ở nơi đây chỗ nào cũng ngập tràn Bỉ Ngạn Hoa, loài hoa của Âm Ty, một sắc đỏ làm người ta rợn người. Ngay cả thanh kiếm mà Kuro đã đưa cho cậu, cậu cũng không biết cách dùng nó ngoài xua đi những vong hồn đang quấy rầy mình.
"Nó là chìa khóa mở cổng đến chỗ Miko-hime, tên nhóc ngu ngốc."
Một giọng nói hờ hững vang lên, nhưng nhìn xung quanh thì lại không thấy ai. - "Ai đấy??" - Yuuri nhìn xung quanh một cách dè chừng, tay cầm chắc thanh kiếm trong khi giữ chặt Mei trong tay như sợ ai đó sẽ bắt mất cô nhóc.
Không một tiếng trả lời, thanh kiếm trong tay cậu vụt ra như có người điều khiển rồi ghim mạnh xuống nền đẩt. Từ chỗ đâm ấy, nền đất nứt ra thành những chiếc hố nuốt chửng cả nhóm xuống rồi đóng miệng lại. Nơi ấy vừa tối tăm vừa lạnh lẽo, những sinh linh nhỏ bé ấy đang rơi và cứ rơi mãi trong màn đêm, không một tiếng la hét, mở mắt hay nhắm mắt thì xung quanh vẫn là một màu đen ghê rợn. Ôm hai đứa trẻ trong tay, Yuuri tự nhủ là mọi chuyện sẽ ổn thôi, cả đám mà chết ở đây thì sẽ không tha cho tên Kuro chết tiệt kia.
"Không thể chết ở đây được." - Yuuri nói thầm, đang suy nghĩ sẽ tiếp đất như thế nào thì <phịch> một cái, đã chạm đáy. Hai cô bé đều ổn cả vì cậu đã quay lưng ra chắn trong lúc đang rơi xuống rồi.
"Ô hô, Bát Ngục Môn... các ngươi sẽ chọn cánh cửa nào đây..." - Giọng nói hờ hững khi nãy lại vang lên, cảm như hắn đang lượn qua lượn lại trên đầu Yuuri và hai bé Ryuu - Mei.
Tám cảnh cửa, bảy lối đi đến cửa chết, một lối đến được chỗ Miko-hime, mỗi một tiếng đồng hồ là chúng sẽ hoán đổi vị trí cho nhau, hãy chọn đi.
Tiếng nói ầm ồ ghê rợn vang lên, mà không phải của một người. Yuuri liền nhận ra đó các Thần Thú cai quản nơi này, tám cánh cửa được cai quản bởi tám Thần Thú và họ có chung một nhiệm vụ là bảo vệ Miko-hime, người nắm giữ sức mạnh phong ấn Địa Ngục Môn. Không ai có thể thấy được hình dạng của họ ra sao, họ ẩn mình sau những xánh cửa và chỉ hiện hình khi có người chọn đúng cánh cửa.
Sức mạnh của Miko-hime giữ cho chướng khí lẫn vong hồn ma quỷ từ coi Âm Ty này luôn được giam cầm, không thể lọt ra được Địa giới lẫn Thiên giới. Chỉ những kẻ xứng đáng mới có thể đến được chiếc cửa của Người mà thôi.
Đánh dấu