Địa điểm: Vainakhs
Thời gian: 2.11/819
"Chuyện gì đã xảy ra với anh, Henry? Và rốt cuộc anh đã tìm thấy gì ở Jesiona? Không phải vô cớ mà chính phủ biến anh thành người không tồn tại đâu, đúng không?"
“Cũng không có gì nhiều. Chỉ là, công việc thôi.”
Henry bình thản đáp. Người không tồn tại, cụm từ này trước đây anh ta chưa bao giờ nghĩ mình sẽ dùng đến, đặc biệt là dùng cho chính mình. Nhưng đã hai năm trôi qua. Thời gian trôi qua, chuyện gì cũng có thể thay đổi.
“Cục Tình báo Trung ương Orion trực thuộc Hội đồng Orion, cơ quan của tôi, là cơ quan xử lý các vấn đề thông tin cho Hội đồng Trưởng lão. Ở Orion, Hội đồng Trưởng lão là cơ quan tối cao, được tạo nên từ những người đại diện cho những tư tưởng và lợi ích nhóm khác nhau, phục vụ quyền lợi chung của Orion.” Anh ta tiếp lời. Hẳn là Henry biết các bạn đều không phải người Orion nên giải thích thêm một chút để các bạn hiểu cấu trúc của họ.
“Để một cơ quan như vậy có thể hoạt động, rất nhiều thông tin cần phải được giải quyết để giữ thế cân bằng cho hội đồng. Một khi thế cân bằng đó bị phá vỡ hay có thông tin không phù hợp cho lợi ích của một nhóm đối tượng lọt ra, thông tin đó sẽ phải bị trừ khử.”
“Thứ tôi tìm được ở Jesiona chính là một dạng thông tin như vậy.”
Khi nãy Henry cũng đã nói, anh ta không bị đánh dấu phản bội bởi chính phủ Orion. Mà là, bị xoá sổ bởi họ. Henry đã nghi ngờ về thông tin chính phủ từ lúc tham gia nhiệm vụ cùng các bạn hai năm trước, sau nhiệm vụ đã tiến hành điều tra ngầm về Jesiona. Anh ta là đặc vụ cao cấp, có thể truy cập vào nhiều kênh thông tin và xoá dấu vết của bản thân. Nhưng dĩ nhiên, Henry Carter không phải đặc vụ duy nhất của Orion.
“Có thể nói là tôi bất cẩn, hoặc thông tin tôi tìm được quá… đặc biệt.” Henry lúc này đã nghiêm túc trở lại. Một thoáng tinh anh xuất hiện trở lại trong mắt anh ta, Henry Carter là mật vụ tình báo, việc điều tra ra thông tin hẳn là niềm tự hào lớn đối với người đặc vụ Orion này. Bất kể thông tin đó có dẫn anh ta tới bước đường nào đi chăng nữa.
“Dù sao thì, tôi cũng trở thành đối tượng cần bị trừ khử. Nhanh lắm. Chỉ trong một đêm thôi.”
Chuyện sau đó, là Henry Carter xuất hiện ở đây, dưới bàn tay của Jonny.
“Thứ tôi tìm thấy là những dấu vết cuối cùng của Jeremy Sternberg, một nhà báo từng rất nổi tiếng ở Orion. Hẳn các bạn cũng biết, “Jesiona” là một sự kiện bị xóa sổ khỏi lịch sử của Orion. Nó đồng thời là thảm kịch đầu tiên minh chứng sự tồn tại của Neutralizer sẽ chỉ mang lại tai hoạ cho Orion, và cho cả nhân loại. Jeremy Sternberg bị ám ảnh về nơi đó nhiều hơn bất cứ ai, có lẽ vì ông ta có gốc Nebel.”
“Mười ba năm trước, Jeremy đã khám phá ra một bí mật ở Jesiona, chụp nó lại, kẹp thước phim vào một cuốn Kinh thánh mà ông hay mang theo. Tôi không tìm thấy thước phim đó.”
Henry dừng lại một chút. Anh ta thò tay vào túi dường như muốn tìm thứ gì đó, để rồi Jonny bên cạnh buồn chán ném cho Henry một chiếc hộp sắt. Trông giống như hộp nhạc cũ, gỉ sét, hoen mòn.
“Tuy nhiên, trong những ghi chép tôi tìm thấy, có ghi lại những dòng này.”
Henry mở chiếc hộp lên. Bên trong không phát ra nhạc mà xuất hiện một hình ảnh lờ mờ của những trang giấy rách nát, bên trên là vài dòng chữ viết tháu. Henry không đọc chúng cho các bạn. Anh ta để các bạn tự nhìn, trong không gian đầy sắc đỏ của hoa và tĩnh lặng đến ngột ngạt.
Trong đó viết:
[Con người đã hiểu sai về cách thức Hắc Khí tức lan truyền.]
[Không, là tất cả chúng ta đều đã hiểu sai. Từ cơ thể đến toàn bộ các chu tuyến là lý thuyết mà tất cả vẫn nói đến. Ngươi sẽ bị hắc hóa dần nếu nhận những vết thương ngoài da, hay phơi nhiễm ở ngoài những vùng không có ánh sáng che chở.]
[Đó là sai lầm.]
[Cách thức lan truyền thật sự của Hắc Khí tức chính là...]
Đoạn giấy bị ngắt ở đó. Henry đóng chiếc hộp lại. Hình ảnh về những dòng chữ nọ cũng biến mất.
“Ảnh hưởng của những điều này, có lẽ các Kỵ sĩ Rồng sẽ hiểu rõ hơn một nhân viên tình báo như tôi.” Anh ta lại mỉm cười.
“Nhưng tôi biết được, điều này nhất định sẽ ảnh hưởng tới sự đúng đắn của Neutralizer và những kế hoạch của chính phủ Orion, để sử dụng chúng lên toàn bộ người dân Orion. Cho rằng Neutralizer là câu trả lời đúng đưa chúng ta khỏi nỗi sợ về bóng tối, và diệt vong.”
“Nhưng các bạn đã nhìn thấy kết quả của nó rồi, đúng không?”
Không chỉ ở Orion, mà các bạn kỳ thực đã gặp nó ở những thảm hoạ tại Lupus. Monoceros và Raven có lẽ vẫn còn nhớ lần nhiệm vụ đầu tiên của các bạn với đội Tiên Phong, nơi một loại thuốc bí ẩn mà về sau được xác định là một dạng Neutralizer, được các thuỷ thủ sử dụng để quên đi nỗi sợ. Chúng tạo ra lượng Hắc khí tức chưa từng có bên ngoài lục địa Astrophel, nhiễm độc vùng biển Lupus. Ngay cả quân đội chính quy của Lupus cũng đã từng sử dụng thứ thuốc đó, ngay giữa đại thảm hoạ, bằng chứng về sự tồn tại của loại thuốc này ở Lupus vẫn còn trong vali thuốc mà Hanazawa, Mạc Tư Thanh và Azrael đã giúp thu thập về từ một đội quân cảm tử. Loại thuốc được sử dụng dẫn đến cái chết của Phương Trúc Linh trong nhiệm vụ của đội Thủ hộ được cho là tương tự với Neutralizer. Trong ký ức của Altan Timur, một ống thuốc đã xuất hiện.
Sau tất cả mọi chuyện, chỉ mới đây thôi, các bạn đã chứng kiến tận mắt sức mạnh của Neutralizer. Sagitta trước giờ vẫn luôn đóng cửa với bên ngoài, tuy vậy cũng chẳng rõ sẽ mất bao lâu nữa để loại thuốc này lan vào dòng chảy của Suối nguồn. Với tốc độ phát triển của nó thì sẽ sớm thôi.
Henry Carter không nói thêm nữa. Anh ta là đặc vụ Orion, thông tin qua trao đổi kỳ thực không có nhiều như các bạn. Nhưng Henry lại sống trong đất nước là xuất phát điểm của Neutralizer.
"Miễn hai ông đừng có đốt bậy. Không là tui sẽ bóp má ông chút chít chút chít như vầy."
“Ayy.” Henry kêu lên một tiếng. Anh ta lịch sự lách cằm khỏi tay Monoceros, gì thì gì cái mặt này của Henry vẫn còn đẹp trai lắm.
“Dĩ nhiên. Tôi dù được chứng tử rồi nhưng vẫn là một công dân Orion đấy. Một công dân chính gốc, phục vụ cho Orion.”
Henry ngừng lại. Nhận thấy ánh mắt Monoceros hướng đến phần kim loại trên ngực mình, anh ta nháy mắt với cậu trai một cái rõ lãng tử.
“Đừng lo đến thứ này. Là Jonny cho tôi đấy.” Henry cười.
“Thay cho trái tim bị phá huỷ của tôi. Dù sao tôi cũng cần nó ngưng đập để cảm biến xác nhận tôi đã chết. Vả lại, vậy vẫn tốt hơn việc bị tiêm Neutralizer và tẩy não. Ít nhất tôi vẫn còn biết đau.”
Ừ, chuyện là như vậy. Henry không còn trái tim nữa, nhưng ít nhất anh ta vẫn còn suy nghĩ cá nhân chứ chưa bị biến thành công cụ không cảm xúc. Ít nhất khi bị đánh, vẫn còn biết đau.
Henry thích cảm giác đau đớn, có lẽ vì đau là dấu hiệu cho thấy anh ta còn là một con người.
"Dù sao cũng chính là "Harmony"? Câu này của anh là có ý gì, Merchant of Hell?”
"Mà tôi cũng đang có chút không hiểu ở đây. Ông anh nói chuyện như thể Neutralizer là một thứ đáng đốt và tỏ ra mình vô can với Harmony, nhưng nếu tôi nhớ không lầm thì Thomas Ginsberg năm đó có liên hệ với ông anh để mua thuốc? Thứ thuốc đó và Neutralizer gần như là giống nhau. Vậy chuyện đó rốt cuộc là thế nào?"
"Tôi nghĩ mình có quyền được biết chuyện của Thomas Ginsberg năm đó, và một người nữa đi cùng cậu ta đến gặp ông anh"
"Laurel"
Vẻ mặt của Jonny chợt đổi khác khi nghe Killian nhắc đến những cái tên này. Khi không còn nụ cười lạ lùng nữa, gương mặt gã đàn ông lập tức trở nên băng giá khác hẳn lúc trước, toan tính, lạnh lẽo và có phần bất chấp. Thêm cả, một chút tàn độc. Rõ ràng gã đàn ông này không vui vẻ gì với những điều Killian vừa nêu ra. Những cái tên, hay Hiệp hội Kỵ sĩ Rồng.
Để rồi anh ta lại nhếch môi cười. Và, lại là một nụ cười khó hiểu.
“Đúng là tôi từng có liên hệ với quân đội Orion. Jonny tôi trước kia là Kỹ sư ma thuật độc quyền chế tạo và phát triển vũ khí thông minh, được sử dụng cho quân đội. Ở đấy, tôi đã gặp Lea Wilson.”
“Hay, ALL - Setline. Lời đề nghị của bà ta về Harmony rất hấp dẫn. Hay nói đúng hơn là ý tưởng về một hệ thống vũ khí truyền không với sự đồng bộ tối đa. Một đội quân hoàn toàn chỉ là máy móc. Thế giới mà sự sáng tạo của con người vượt trên các vị thần. Dù là tai ương, hay kỳ tích.”
“Thậm chí tôi còn từng phát triển công nghệ giúp thử nghiệm loại thuốc đó. Cậu biết đấy. Nếu muốn thử nghiệm một thứ gì đấy, đặc biệt là hóa dược, hẳn rằng cậu sẽ cần thật nhiều mẫu vật khác nhau, với những tình trạng, thông số khác nhau, phải không? Tất cả là vì khoa học mà thôi. Và đúng. Tôi đã dùng hai người kia để thử nghiệm thuốc cho người sáng chế ra chúng. Cựu thành viên Hiệp hội Kỵ sĩ, Albert von Wengener.”
Giọng Jonny trở nên lãnh đạm. Các bạn biết Neutralizer thực chất vốn là thuốc ức chế cảm xúc, khiến con người trở nên vô cảm với những cảm xúc tiêu cực. Từ đó, vô cảm với bóng tối, với Vong.
Hay, với những cơn đau dằn vặt.
“Nếu hỏi kẻ bán, chi bằng hãy hỏi người mua vì sao họ cần thứ thuốc này. Trong hoàn cảnh của họ, Neutralizer có vẻ là lối thoát duy nhất. Bản chất của việc bán thuốc cũng giống như súng, là vì nhu cầu. Và đúng, chúng về bản chất đều là Neutralizer, chỉ thay đổi đôi chút về thành phần mà thôi.”
Nhưng dần mọi thứ không đúng như những gì tôi tưởng tượng. Harmony không gì hơn một kế hoạch mà ở đó không còn cần đến vũ khí. Thế giới của an bình và hòa hợp. Không xung đột, không hận thù, và bởi vậy con người cũng sẽ miễn dịch với Hắc Khí tức khi ý thức của họ đã bị loại bỏ. Đó là thế giới tôi không mong đợi. Lý do cá nhân, gọi như vậy đi.” Johnny chỉ cười 1 cách bí hiểm.
“Tôi đã rời bỏ Quân đội, và trở thành Merchant of Hell. Tôi buôn súng vì thế giới này cần đến nó.”
“Còn, cậu Rồng đáng mến.” Jonny quay về phía Graben. Hắn nhặt một bông hoa từ trên bộ vest của Henry xuống, lật những cánh hoa ra, hoá chúng thành một tờ danh thiếp nho nhỏ rồi đưa cho Graben.
“Cậu có thể gọi tôi bằng bất cứ tên gì cậu muốn. Cậu biết đấy, tôi là kẻ đi buôn. Tên tuổi chỉ là một cách ký danh để làm việc.”
Bên trong tấm danh thiếp là rất nhiều những cái tên khác nhau của Merchant of Hell.
“Người của các cậu trà trộn vào trường Vertrauen.” Henry chợt lên tiếng. Không rõ vì sao cậu ta lấy được thông tin này, nhưng dù gì Henry cũng từng là đặc vụ Orion.
“Nếu có thể, hãy liên lạc với họ. Người thân duy nhất của Jeremy Sternberg, con gái ông ta Fanny Sternberg đang theo học ở đó. Hai cha con họ đã rất nhiều năm ko gặp nhau khi Fanny hầu như sống ở trường nội trú từ nhỏ; dẫu vậy, lần theo việc tài sản của Jeremy và di chúc của ông ta đã được pháp luật quy định chia như thế nào, thì rất có thể “phần còn lại” đấy đang trong tay Fanny. Chúng tôi cần liên lạc với cô bé này.”
“Đó là những thông tin cuối cùng tôi nợ các bạn.”
Henry nhẹ cười. Thông tin đã nghe hết, lúc này, lựa chọn là của các bạn.
Choice cho player:
- Tham gia phiến quân.
- Không tham gia phiến quân (kết thúc nhiệm vụ)
Hạn choice/ post bài: Gia hạn choice thêm 24 tiếng kể từ 12h trưa ngày 13.12 [real]
@
Aria Verlotte @
Lia Fáil @
Arshes @
InoyamaManaLisa @
Kinyōbi @
Pinky Bookaholic
Đánh dấu