Tuesday "Geburah" 2nd, 1030
Hoàng cung
Long live the King.
Mọi chuyện đi vào bế tắc.
Shanpao đã có bản đồ, một việc mỉa mai, nhưng cô ta nhận được sự giúp đỡ từ một sứ giả của Gnavitas vượt biên giới đến Sanctimona, trao bản đồ được vẽ bởi Gabriel. Người đó sở hữu bản đồ của hoàng cung. Nhưng toi thay, cánh cổng không nằm trên vị trí mà bản đồ ghi lại. Người con gái tóc vàng kia không phải Anastasia, chỉ là thế thân, tuy hỏi vậy nhưng cô ta không có cơ sở nào để biết nó nói thật hay nói láo chuyện có biết ngục thất của Kaiser hay không. Dù sao đó cũng không phải là nơi dễ vào.
Thế nên, sau khi cô ta từ chối, Shanpao lao ra ngoài sân để chém hai tên lính canh phía trước và phóng lên những mái nhà thấp để nhìn xung quanh. Hoàng cung chìm trong hỗn loạn, họ phải di chuyển liên tục. Nữ Bá tước dùng một món đồ ước nguyện của Elves, cô ta không tin vào thứ đó lắm, nhưng ai biết được. Giờ cô ta còn chẳng tin nổi cái gì nữa.
Đến một lúc nào đó, Shanpao nói với hai người kia.
"Để cô ta lại đi. Không sao đâu."
Nếu được, Shanpao cũng có thể dùng cách tra tấn. Nhưng cô ta không muốn làm điều Arthur không muốn, và dành cho một việc tốn thời gian mà không chắc chắn.
Nhiều đợt chấn động mới dồn tới hoàng cung, lính đuổi theo ngày một ít đi, nhưng Shanpao nhận ra không phải họ đã bỏ cuộc, mà là họ đổi hướng.
Đột nhiên, một cơn gió bất thường nổi lên qua hành lang nơi họ đi, và chiếc bóng đỏ trong giây lát lao vút lên trông như một mặt trời thứ hai vừa xuất hiện. Một đợt gió nữa. Mái nhà vỡ vụn.
Hoàng cung bị xẻ làm bốn mảnh theo hình chữ thập trong một cái chớp mắt, bởi nhát chém từ con ruler đỏ rực bay trên bầu trời. Những tòa nhà vỡ vụn ra sau hàng ngàn năm trụ vững như bánh bột khô. Lúc đó, ngôi sao bay trong không khí cùng họ cũng đột ngột chuyển hướng khi tất cả đang né tránh tai nạn ập xuống.
Một đường hầm lộ ra dưới mặt sân, ngôi sao bay xuống đó.
"Đi thôi." Shanpao ngoắc tay và phóng thẳng xuống bên dưới. Những quả cầu lửa rực rỡ lập tức xuất hiện soi đường cô ta đi. Những bức tường ẩm thấp vẫn còn vương mùi máu. Dấu vết của chiến tranh đang in trên những cột nhà đen đúa. Dưới sức chém của Ruler mà nó vẫn trụ vững làm Shanpao tự hỏi nó đã được tu dưỡng và ở đây bao lâu rồi. Đã có bao nhiêu người chết ở đây rồi?
Arthur...
Cầu mong ngài sống sót.
Bước chân các bạn nặng dần, hành lang cứ tối dần, cho đến khi một luồng ánh sáng thoáng hiện lên phía xa.
Nhưng, trong luồng ánh sáng đó có bóng người.
Các bạn thấy, Kaiser Reinhardt, tóc dài xoăn nhẹ, chảy như suối vàng trên bờ vai phủ vải đen tuyền, đôi mắt vàng nhìn xuống, đôi tay ôm lấy vai người còn lại.
Các bạn thấy, Arthur Pendragons, mắt xanh vô hồn như búp bê, ngước đầu nhìn lên anh trai trong luồng ánh sáng từ giếng trời, với những sợi xích rơi rớt buộc quanh cổ tay.
Các bạn thấy, thanh kiếm Excalibur trên tay Aleric xuyên qua sau lưng Alastair.
"Long live the King!" Hoàng đế Elysium cất lời như thầm thì với gương mặt phía trước mình với vẻ hiền hòa khó nói.
Tiếng tim người con gái như ngưng lại đến vài giây, và đột ngột đập lại mạnh mẽ.
"Arthur!!!"
Những bước chân nàng lao tới cùng lúc với Kaiser rút thanh kiếm ra khỏi người Arthur và thả nó xuống cùng thân xác rũ xuống của ngài. Máu chảy xuống những bậc thang đá nơi nọ đứng như một dòng thác nhỏ bằng màu đỏ. Cánh tay ngài úp xuống mặt sàn, run lên chầm chậm cùng hơi thở nặng nề dần. Mi ngài chớp, thấy ánh sáng dần dâng đầy đôi mắt. Tai ngài rung rung, nghe tiếng người la hét.
Arthur Pendragons tỉnh lại ngay trong giờ phút hấp hối của mình.
Keng. Shanpao chạm kiếm với Hoàng Đế, và giận dữ nghiến răng nhả từng chữ.
"Sao... ngươi dám..."
Một đợt gió mới cuốn tới từ bên trên đường hầm và ngay lập tức đổ xuống đầu cả hai. Shanpao nhảy lùi ra xa. Không gian đột nhiên rực sáng và nhìn lại, Hoàng Đế đã ở phía trên của vết nứt, nơi mặt đất. Ông ta... không hề yếu chút nào. Shanpao trợn mắt nhìn theo cho tới khi cô thấy giữa vùng ánh sáng trắng xóa đó, mái tóc vàng và gương mặt của Arthur lại hiện ra trên đống đổ nát. Không có mảnh vỡ nào rơi vào ngài, nhưng đôi mắt xanh của ngài mơ màng nhìn lên cao với vẻ buồn bã.
Tựa như một thiên thần vừa sa ngã xuống từ thiên đường.
Chân Shanpao, hay là cả cơ thể của cô ta, đông cứng tại chỗ như bị đánh bại cùng lúc bởi vẻ đẹp lẫn nỗi đau bất tận ấy.
Ngôi sao ước nguyện rơi xuống ngực áo ngài, tắt lịm.
Choice:
A. Đuổi theo Hoàng Đế.
B. Ở lại cứu chữa.
C. Khác.
@
Heavenleena @
Alice19Sai @
Lufika
Đánh dấu