Địa điểm: Đảo nhân tạo
Thời gian: Sau khi được Ose carry
Vì phụ huynh của thằng nào đó claim là thứ tư thi nên má con bé mới viết cái tương tác này, không có gì hot. Lúc về nhà bên kia trả tôi 14 Timesilk là tôi cho qua hết.
*
Tình hình là như này, Natalie không hiểu gì hết. Từ khi nhận bưu kiện, con bé đã cảm thấy có gì đó sai trái rồi, nhưng không nghĩ ra. Bởi thứ gửi tới trong bưu kiện đó gợi cho nàng một cảm giác quen thuộc đến không quen thuộc hơn, nên nàng mới dấn thân đi tới đây. Đến đảo nhân tạo, gặp những người kì lạ, những khúc ca khiến nàng xao xuyến, và cả phần nào đó khó chịu nữa, nhưng ít nhất khi đó nàng vẫn ổn. Tạm thời ổn.
Nhưng mà bây giờ thì không nhé. Chẳng ổn một chút nào. Natalie không muốn thừa nhận, nhưng nàng vừa phát hiện những gì nàng nhận thức mười mấy năm qua đều không phải thực. Mà có phải mười mấy năm không, nàng cũng chẳng biết nữa. Nàng chỉ nhớ, mình mười chín, mình đẹp, mình đã có người thương, mình thương chồng mình nhất, chồng bận thực bận, ở xa thực xa, nên nàng chờ.
Đéo thể ngờ hôm nay nàng phát hiện, mười chín của nàng không phải mười chín, nàng đẹp thì vẫn đẹp, vẫn có người thương. Nàng vẫn yêu chồng như thuở ban sơ mới cưới, thậm chí còn càng ngày càng yêu hơn thế. Nhưng mà chồng nàng ếu phải bận, ếu phải công tác xa. Nàng chờ chồng, nàng chờ người nàng yêu, chờ chàng bao nhiêu năm, vấy mất nhiêu tuổi thanh xuân, cùng xiêm y áo sống tươi đẹp, chờ hoài...
Chỉ vì đù má thằng chó nào đánh chồng bà!!! Mày đợi đấy bà đến tìm mày bà xé xác mày ra!!!
Mà cái quan trọng hơn, Natalie phát hiện, sau chuyện khi nãy, nàng nhớ lại được gần hết, trừ một chuyện...
Nàng! Không! Nhớ! Mặt! Chồng! Mình!
Đù!
Chồng ơi là chồng, này là tại anh đi lâu quá, bắt em chờ lâu quá chồng ơi!!! Bà nội mả cha đứa nào ngứa da đòi đánh nhau để chồng bà tham chiến!!! Bà lóc da mậy! Hạnh phúc gia đình chồng bà! Tình yêu của bà! Rồng con của bà! TRẢ LẠI CHO BÀ!!!
Natalie buồn lắm. Nàng nhớ chồng nàng, nàng chờ chàng bao nhiêu năm rồi. Chờ hoài không được, còn quên chàng. Quên rồi còn nhớ lại, mới nhớ lại còn bị đánh. Nàng khó chịu không nhịn được. Nàng khóc rưng rức (trong lòng).
Không biết nàng khóc vì đau trong lòng nhiều hơn, hay đau ngoài da nhiều hơn. Vì lúc nãy nàng bị chế angel kia đánh cũng dã man lắm, đến giờ còn xót, dù đã có người tới cứu nàng nhưng vì trước đó ngơ ngác nên nàng vẫn đau.
Nhân tiện, nói tới những người cứu nàng, có một người tốt lắm. Người nọ khi angel tấn công nàng liền bảo vệ nè, dù sau đó angel chơi bẩn quất aoe anh í chặn không kịp. Nàng thương người nọ lắm nha, tỉnh lại việc đầu tiên muốn làm là cảm ơn người ta, tiện thể hỏi xem người nọ thích ăn gì thì nàng nấu nè.
Còn một người khác, nàng speechless với người này. Dù cũng có tâm tới cứu nàng nhưng mà... cứu cũng cần xem xét khả năng ôkây? Mặt mũi queo héo không tính, trăm vạn nhân thiếu gì người nhân khuông cẩu dạng, í buột miệng, nói chung là không phải ai cũng đẹp, thế nhưng mà yếu sinh lý thì phải xem lại nha! Thanh niên gì đâu lao tới cứu mà chưa kịp làm gì đã lăn ra, bị chế angel oăn hít kiu. Nói, không có người tốt kia thì nàng và thanh niên này chắc... ha ha. Thêm 1 like cho người kia nè. Mà người ta tên là gì?
Natalie đưa tay xoa trán. A, nhức đầu. Lại nói, bằng một cách thần thánh nào đó, có khi do ngày xưa nàng ăn ở với chồng lâu quá dính sense của loài rồng rồi, nên trong đám nhân loại chỉ cần có lẫn con rồng nào nàng nhận ra ngay. Thanh niên yếu sinh lí chạy đến chỗ nàng, ờ..., dường như cũng là rồng đó.
Tính, người ta có tâm, bất lực không phải tội, tạm thời có thể trị.
Natalie phủi nếp váy.
Thanh niên ysl unlock rank 2 with Natalie.
Vì thanh niên kia vẫn chưa tỉnh, nên Natalie pat pat đầu xanh của hắn mấy cái, bày tỏ sự cảm ơn của mình, còn không biết lôi đâu ra một tờ giấy gấp thành cái nón chóp đội lên đầu của hắn. Thấy thanh niên nằm sấp thì nàng lật thanh niên lại, kẻo lại chết vì hít bụi trên mặt đất thì khổ. YSL mà.
Đánh dấu