Thời gian: thi đại học
Địa điểm: Bay xa xa tầm mắt em chỉ thấy hoa
Liên quan:
Lạy thánh Altair, Kỳ nói thật Kỳ chỉ lim dim mắt một lát thôi mà chẳng hiểu từ lúc nào mình lại xuất hiện ở đây, nơi nhìn xa thấy hoa nhìn gần cũng thấy hoa, nhìn trái phải trên dưới cũng... ừm theo thông tin tìm lại được từ góc nào đó của não bộ thì có vẻ Kỳ đã tiến đến chặng thứ 3 của kỳ thi tuyển đại học, ngàn vạn lần đội ơn Kỳ kể chuyện đã tài trợ cho tình huống này, yêu Kỳ kể chuyện nhiều 'sao sao đát'.
Bán manh hay còn gọi là bán nhân phẩm cho bản thân trong tâm tưởng xong, Kỳ ngẫm ngẫm lại một tí cái đề bài của kỳ thi này
Và sau một hồi thảo luận với Kỳ kể chuyện cùng Kỳ kể chuyện thì đúc ra được kết luận là Kỳ không có tí ti tư tưởng thích thú gì đó với cái gọi là 'trách nhiệm' cả. Theo lời giảng sơ lược của Kỳ kể chuyện thì 'trách nhiệm' gồm nhiều nguyên tố, cái nào cũng phiền phức y chang nhau còn kéo theo rất nhiều cái phiền phức khác; nghe một thoáng là thấy không vui vẻ hay có thể làm cho Kỳ an tĩnh mà ngồi nghe kể chuyện được.
Đã thế cái gọi là 'trách nhiệm' còn rất gian trá, đội lốt đổi tên thành những thứ khác để bắt người khác mang theo mình; lại còn có cả khả năng huyễn hoặc vật chủ kí sinh, làm cho họ tưởng rằng đây là điều cần thiết nữa. Đảm bảo khó chịu, tự do rồng quyền cơ bản là mang cho chuột ăn. Gì chứ Kỳ ghét nhất mấy câu chuyện mà có chữ mê hoặc trong đó, nhắc đến là thấy không ưa được, nhắc đến chỉ muốn cắn một phát hoặc đập một cái cho đi tong luôn.
Rất phiền phức. Phi thường phiền phức. Rất là ... đủ các loại phiền hà.
Thở dài tám trăm năm, Kỳ lại nhìn xung quanh và thấy qua con mắt của mình có nhiều rồng cùng người đã bị 'trách nhiệm' của 'trưởng làng' lây phải.
Rồi giờ làm gì.
Đại để, Kỳ không có hứng thú giúp 'trưởng làng', Kỳ cũng chẳng có hứng thú muốn giải vây những người và rồng bị lây nhiễm, mấy thứ nhìn là thấy tràn ngập tinh thần nhân vật chính mà Kỳ thì không thích làm nhân vật chính.
Một miếng cũng không.
Đùa hoài, làm nhân vật chính nếu không phải chịu cực chịu khổ bị hành tới hành lui xui ngược không rõ vì sao, thì cũng phải gặp chuyện lâm li bi đát bị Altair gọi tới gọi lui mấy trăm lần, Kỳ không có phước đến như vậy và cũng không có nhu cầu hưởng phước đó đâu.
Mệt lắm.
Nghe kể chuyện rất thích, nhưng khi đóng vai thì không thích một chút nào hết.
Nhưng là Kỳ có hứng thú với môi trường sống của thứ gọi là 'trách nhiệm'.
Kỳ kể chuyện bảo trong bách khoa toàn thư của Kỳ kể chuyện rất ít nói về thứ này nha, dù rằng chúng rất phổ biến; rồng có người cũng có, hầu như bất kỳ sinh vật sống nào cũng có thứ này ký sinh nhưng cụ thể về chúng thì lại không có tư liệu rõ ràng.
Rất kỳ quái và Kỳ đã não bổ ra được 180 loại lý do nên ừm, đại để là có hứng thú với việc ở lại đi.
Đại thể như thế.
Nói cho cùng, Kỳ nghe kể chuyện rất nhiều nhưng cũng chỉ là nghe kể thôi, ít khi nào được tiếp xúc trực tiếp cận chiến với những gì nghe kể nên không khỏi cảm thấy có chút tò mò với hứng thú.
Choice - Ở lại giúp
Còn về việc diễn đạt như thế nào thì rõ ràng là không quan trọng, nói nói cái gì, hành động chẳng phải nhanh hơn và ít tốn sức hơn sao? Mỗi khi mở miệng là phải vận động đến hơn 40 cơ đấy, Kỳ cảm thấy rất phục những ai hay nói.
@
Kurama
Đánh dấu