Cậu nhỏ ngồi yên, đôi mắt to tròn tĩnh lặng nhìn gã trai sau khi nói, hoàn toàn là thái độ chờ đợi. Thật ra thì hình như lần nào cậu nhỏ cũng nói cái câu này. Yu cũng bị tương tự. Chỉ là Yu không phải người thường, không tới một giờ, cậu nhỏ đã thua Yu.
"Được thôi..." Cipher nói, khiến cho cậu nhỏ thấy ngạc nhiên. Thường thường người đối diện không hay đáp lời như vậy. Cậu nhỏ nghiêng đầu nhìn. Những lưỡi dao phía sau lưng Cipher bởi vì Cipher cúi người mà bay thẳng tới chĩa thẳng vào cậu nhỏ.
Ồ, hoá ra Cipher cũng biết pháp thuật? Cậu nhỏ đâu biết đây là “tấn công”, đơn giản chỉ nghĩ đó là một trò chơi mới lạ. Trò này điều khiển rất khó, vừa nhiều thứ một lúc, vừa là vật nặng, cậu nhỏ không đủ sức. Đôi mắt xanh tím càng mở lớn thích thú cười.
“Ha” Cậu nhỏ có chút phấn khích reo lên. Ngón tay nhỏ bé vươn ra thử chạm vào đầu lưỡi dao.
"Này nhóc con... ta khuyên một câu" Nhưng còn chưa kịp đụng vào, giọng nói ở ngay sau lưng cậu nhỏ, hơi thở phà sau tai (?) ấm áp, nhột nhạt khiến cậu nhỏ tò mò muốn quay lại. Cipher có thật nhiều trò chơi. "Muốn sống ở cái thế giới tàn nhẫn này… thì đừng có mà giở trò"
Cái gì mà sống với nhẫn và giở trò? Giữa lúc cậu nhỏ còn đang ngẩn ngẩn ra thì những lưỡi dao đã bay đi. Khoan đã, cậu nhỏ đang chơi mà. Cậu nhỏ nhìn những lưỡi dao bay đi, bĩu môi. Cipher này thật keo kiệt.
"Cũng như mấy cô cậu, muốn sống sót thì cố mà sống, ai muốn chết thì làm trò hồi nãy như bé nhóc này hoặc bước ra khỏi cái cổng thành kia! Rõ chưa?"
Cậu nhỏ cau mày, ra sức suy nghĩ, sống với chết lại sống với chết một hồi…. Rồi khi cậu nhỏ còn chưa hiểu trời trăng gì, thế lực ngoại lai, à không chính là cái anh Cipher nói nhiều ơi là nhiều kia nhấc cậu nhỏ, xăm xăm ra cửa.
Nói nhấc cho sang vậy thôi chứ đấy là túm cổ áo mà lôi đi. Cậu nhỏ không thích điều nầy. Ở đâu ra loại người lại đối với cậu nhỏ ác ý như thế này? Cậu nhỏ vùng vẫy, ra sức vùng vẫy thật mạnh.
“Buông… buông ra” Cậu nhỏ ỷ giọng thanh tức giận hét.
Rồi cậu nhỏ thấy trên thân mát mát, mà xung quanh bay bay, à nhầm, phải là cậu nhỏ bay bay, rớt xuống đất cái phịch. Chưa nói tới có ê mông hay không, chỉ là… áo cậu nhỏ còn trên tay Cipher, cậu nhỏ phát hiện sau khi tỷ mỷ nhìn quanh. Khoan… cậu nhỏ nhìn xuống thân mình.
Tuột ra khỏi chiếc áo tím rộng khiến cậu nhỏ lộ cả làn da trần dưới ánh sáng ban ngày. Ánh sáng nhàn nhạt toả ra không hoà lẫn với ánh sáng bên ngoài mà gần như tách bạch. Má má cậu nhỏ may cho cậu nhỏ cái áo tím bằng chất liệu đặc biệt nên sẽ che mất loại ánh sáng toả ra của cậu nhỏ. Bây giờ thì nó nằm trên tay Cipher mà trên người cậu nhỏ còn mỗi chiếc quần dài. A… hai tay nhỏ vội che người nhưng che không hết.
Má má cũng nói, ai muốn cậu nhỏ lộ thân tức là kẻ xấu, muốn làm chuyện ác. Không ngờ Cipher mà cậu nhỏ nghĩ muốn nói chuyện lại là người không giống như cậu nhỏ nghĩ. Cậu nhỏ như vậy chẳng phải là xem mặt mà bắt hình dong à? Ở nhà, mọi người vẫn thường khen cậu nhỏ là biết nhìn người, không ngờ bước đầu tiên liền nhìn nhầm. Thật là ức chết.
“Trả áo.” Cậu nhỏ nhìn Cipher đầy giận dỗi.
Vừa bực bội vừa tức giận (hình như cả hai là một), cậu nhỏ “oa” một tiếng liền khóc. Nước mắt quanh tròng lập tức chảy ra.
@
Sonicgamer123
Đánh dấu