Nhân vật: HANAYUE MEILING
Đối tượng:
Thời gian: ngày ? - Địa điểm: Hồ Mạn Châu Sa
Word:
Đặt chân trở lại hồ Mạn Châu Sa, Arthur hoàn toàn ngạc nhiên. Vết thương của cô đã hoàn toàn bình phục mà không gặp trở ngại gì, cứ như cô chưa hề bị thương vậy. Dù nghĩ rằng có thể Saber đã làm gì đó, nhưng cũng không thể nào lý giải nổi hiện tượng đáng kinh ngạc này.
- Cuối cùng ngày này cũng đến, Midori, chúng ta sắp tìm ra người kế thừa rồi.
Cô giật phắt mình. Midori, cái tên cô đã nghe không biết bao lần từ người cha nuôi của mình. Đại đô đốc cực kỳ không có thiện cảm với những người của UF, đặc biệt là những người hiện đang cầm quyền ở đó. Đứng đầu chính quyền là hai người, luôn ở bên nhau như hình với bóng. Một người cầm quyền ngoài ánh sáng - Midori, và người cầm quyền trong bóng tối - Eiri. Đó là hai cái tên được ngài Đại đô đốc căn dặn phải hết sức dè chừng, ví như khi ở cạnh hai quả đại pháo, có thể phát nổ bất cứ lúc nào để giết người. Thần kinh Arthur bắt đầu căng như dây chão, cô phải làm gì đây?
- Hai đấu thủ nghe đây. Không quan trọng giới tính, nhớ đấy, nhưng bọn ta không ưa lũ con trai lắm đâu, vậy nên đánh cho công bằng nào. Nếu được thì cô được phép đánh gần chết tên này, tùy. Bão cát sắp tới cuốn cả hai ngươi đi, thế nên đánh nhau cho lẹ lên trước khi cả hai phải bỏ mạng vì mấy hiện tượng tự nhiên đó.
"Cái...cái gì?" Arthur vừa thở phào vì không phải đấu với cả hai, nhưng cũng vừa hồi hộp vì không biết đối thủ sẽ ra sao. Chiến tranh luôn phải có những cái chết, điều này Arthur nằm lòng hơn ai hết bởi chính cô đã vào sinh ra tử không ít lần trong các cuộc tiến công vào đầu não của bọn Abyssal. Nhưng mỗi trận chiến một khác. Cô cầm gươm lên, hít thở thật đều, cố gắng trấn tĩnh bản thân và chờ đợi.
----------------------------------------------------------------------------------
Saber giật mình tỉnh giấc. Anh cảm thấy có chút gì đó không ổn. Sato đã ngủ từ lâu, cả quân cảng chìm trong im lặng. Ánh trăng vẫn soi chiếu lờ mờ, trời lặng gió và phủ đầy mây đen. Đã 1h đêm. Đom đóm không còn. Cú đêm kêu râm rang. Anh nghĩ đó là do tưởng tượng hoặc do chưa quen nơi mới. Cũng có thể do ký ức trong anh ùa về, những ký ức mà anh không muốn nhớ đến. Saber lặng lẽ ra khỏi căn phòng. Anh muốn hưởng tí gió trời cho thư thái đầu óc.
Saber lẻn xuống khu vườn nhỏ trước tòa nhà. Khu vườn được bao bọc bởi 1 dãy nhà chính và 2 dãy ký túc xá hai bên. Cũng không hẳn là khu vườn, nó chỉ đơn thuần là một bồn hoa lớn và những cái cây bàng lá nhỏ mọc xung quanh. Đất cảng khá là cứng, ngoại trừ mưa thì đất không lấm vào giày dép được. Không biết tự bao giờ Saber đã không còn cảm giác tĩnh lặng này nữa. Quãng đời khi còn sống của anh luôn ngập tràn lo toan, vất vả, không một lần ngơi nghỉ, chỉ biết chiến đấu và chiến đấu, cho tới chết. Bị chính lý tưởng của mình phản bội, bị đất nước của mình nguyền rủa, bị người đồng đội thân tín quay lưng, chuỗi cuộc đời trước khi trở thành Anh Linh của Saber như một cơn ác mộng. Chưa bao giờ anh ngừng day dứt, chưa lần nào anh không thấy hối hận bởi quyết định ấy của mình. Gió khẽ đưa xào xạc đôi chút, như làm gia tăng nỗi buồn thăm thẳm đang gặm nhấm trong anh.
Saber chợt nhận ra có một dấu chân trên nền đất. Có lẽ Irako, theo thói quen, luôn tưới cây vào buổi tối, nên khiến đất ẩm và dấu chân của anh đã in lại chăng? Nhưng Saber chợt tỉnh táo hẳn. Dấu chân anh hoàn toàn khác với dấu này. Nhìn theo hướng bắt nguồn từ dãy nhà chính và kết thúc hướng về phía cổng, anh ngờ ngợ một điều. Anh lập tức xác nhận kết nối của mình với Master. Không còn nghi ngờ gì nữa, Arthur đã ra ngoài. Nhớ lại thái độ của cô hồi chiều, Saber không khỏi giật mình khi nhận ra sự thiếu tinh tế của mình. Anh triệu hồi bộ giáp, và chạy như bay hướng về hồ Mạn Châu Sa.
-----------------------------------------------------------------------------------------
- Xin lỗi, tôi tới trễ.
Một người từ trong bóng tối bước ra. Là một chàng trai. Arthur chẳng ngạc nhiên mấy với cái ngoại hình kỳ lạ kia, cô quá quen với những sinh vật không phải là người của giới Undertown rồi.
- Tên tôi là Arthur Nightray. Hãy đấu một trận thật hay nhé!
Arthur cúi mình chào, rồi giương thanh kiếm lên. Cô tấn công đối thủ bằng một đòn chém ngang hông. Trận chiến bắt đầu.
Đánh dấu