"Ư... gừ...."
Bất chợt, mái tóc rối trên đùi Sinon cử động, theo sau đó là mi mắt của Kaz bắt đầu mở ra. Thật tốt khi cậu đã tỉnh nhưng ngay cái lúc Sinon định mở lời với nụ cười trên môi thì cậu bất ngờ bật dậy, lùi về sau với vẻ mặt hốt hoảng và sợ hãi. Nhìn sơ qua là thấy ngay cậu vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, vẫn nghĩ rằng mình đang ở giữa cuộc chiến nhưng vì cơ thể quá mệt nên đến việc đứng dậy còn chẳng thể làm được. Nhưng cũng vì vậy mà cậu không hề biết đằng sau là một cái gốc cây to bự chảng. Một tiếng "Cốp" rõ to vang lên khi đầu cậu chạm vào gốc cây. Trong lúc đang ôm đầu thì lại nhận thêm một cú cốc nữa từ bang chủ Akane.
"Tỉnh lại coi nào."
"Akane?" - Cậu xoa chỗ cô vừa cốc. - "Có biết đau không hả?"
"Bình tĩnh coi. Cậu đang làm cô bé sợ đấy." - Akane giả vờ như đang bực mình.
"Cô bé nào mới..." - Vừa mới ngẩng đầu lên thì cậu đã im bặt lại ngay. Ngay trước mặt cậu là một cô gái chung tộc với mái tóc xanh. Dù không biết cô là ai nhưng cậu đã sững người ngay từ cái nhìn đầu tiên. Xét theo một cách nào đó, cậu biết cô là ai vì dù sao cô cũng khá nổi tiếng nhưng cậu chỉ không biết tại sao cô lại ở đây, trước mặt cậu. Hơn thế, gương mặt cô lại hiện rõ nét buồn và thất vọng.
"..." - Sinon như chết lặng và cũng không tìm được lời nào để nói. Vẫn gương mặt đời không ai muốn kết bạn đó, vẫn vết thương cũ chưa lành, vẫn giọng nói không hề có chút cảm xúc nào. Cậu vẫn vậy, không thay đổi ngoại hình chút nào. Dù cho nhưng vậy, Sinon vẫn muốn tin rồi...
"Thứ lỗi nhưng cô là... Sinon, phải không?"
Câu hỏi tưởng chừng đơn giản và có phần xã giao ấy khiến hy vọng mong manh vừa thắp lên rồi vụt tắt chỉ trong vài giây ngắn ngủi. Cậu hoàn toàn không nhớ gì về cô, tuy giọng cậu không thay đổi nhưng cái cách nói lịch sự ấy đủ để chứng minh tất cả. Thế nhưng, không biết liệu việc cậu biết tên cô có phải là điều tốt hay không nữa.
"Ờ, thần tượng của cậu đấy." - Akane nói như nửa đùa nhưng đáp lại chỉ là cái cúi đầu lặng im của cậu. Chẳng hiểu sao nhưng cô thấy có chút tội lỗi ở đây, có lẽ là vì đùa không đúng lúc chăng?
"Ý chị là sao ạ?" - Thấy khó hiểu bởi câu nói của Akane, Sinon hỏi.
"Ờm... nói sao nhỉ?" - Akane thực sự không biết nên nói thế nào, và nhân vật chính có vẻ cũng không muốn trả lời. Thế là cô phải vắt óc tìm ra câu trả lời hợp lý nhất. - "Đại khái là... em cũng khá là được hâm mộ, và Kaz cũng là một fan của em. Tuy nhiên khi bọn chị hỏi có muốn đi gặp em không thì hết năm lần đến bảy lượt cậu ta đều từ chối rồi. Vậy nên... ờ..."
"Em hiểu rồi ạ." - Sinon nhanh chóng nắm rõ vấn đề của câu chuyện. Cậu vẫn vậy, vẫn thà rằng tránh xa cô còn hơn là ở gần. Nhưng tình cảnh hiện tại khác hẳn so với lần cuối cùng cả hai gần bên nhau. Khi ấy, nếu như không có tai nạn xảy ra, có lẽ cô và cậu đã không phải là hai người xa lạ như bây giờ. Và trong cái giây phút cô nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ có thể gặp cậu thì hy vọng lại đến. Cậu vẫn còn sống dù chưa hoàn toàn bình phục cả về thể chất lẫn tinh thần. Nhưng cô chỉ không hiểu, tại sao cậu lại xuất hiện trong ALO? Chuyện gì đã xảy ra? Dù vẫn còn thắc mắc nhưng Sinon cuối cùng lại bỏ mặc tất cả. Cô từ từ tiến lại cậu.
Nhận thấy điểm kỳ lạ, Kaz bắt đầu lùi lại. Đây là lần đầu tiên có một cô gái tự nhận là quen biết cậu khiến cậu có hơi chút bất ngờ. Chưa kể, trông cô có vẻ như đã quen biết cậu từ lâu vậy. Bản thân cậu mà nói là cậu khá ngạc nhiên bởi chưa từng có ai vừa gặp cậu lần đầu tiên, không chỉ ra sức bảo vệ mà con quan tâm đến cậu. Đó là điều chưa từng xảy ra trước đây. Chưa kể, trông cô lại khá... xinh nữa, tuy là con trai nhưng cậu cũng không muốn sỗ sàng và tranh thủ lợi dụng điều này. Vả lại, bản thân cậu cũng không có gì hay, nếu không muốn nói là 10 người thì hết chín là không ưa gì cậu. Trừ bang chủ Akane và một vài người khác nữa thì đây là lần đâu tiên có một cô gái trạc tuổi cậu, nhìn cậu với ánh mắt đầy quan tâm và lo lắng. Chốt lại, vì đây là lần gặp đầu tiên nên cậu cũng cần phải tìm hiểu thêm về cô cung thủ chung tộc này. Nhưng trước hết, phải giải quyết cái vấn đề trước mắt là: Sinon tiến thì cứ tiến, còn cậu lui thì cứ lui.
"Oi Kaz, nhìn kìa."
"Hử..." - Trong một giây bất cẩn, Kaz nhìn theo hướng mà Akane chỉ, để rồi... - "Ớ?"
Sinon bất ngờ ôm chầm lấy cậu mà không hề quan tâm đến việc Kaz đang phản ứng thế nào. Kì lạ là dù đây là thế giới ảo nhưng cô vẫn có thể cảm nhận hơi ấm từ cơ thể cậu, minh chứng cho sự tồn tại của người mà cô đã chờ đợi và đây chắc chắn không phải là mơ. Trái ngược với hạnh phúc của Sinon là tâm trạng đầy bất ổn của chàng trai chung tộc. Nếu là một thằng đàn ông bình thường và khỏe mạnh thì hẳn hắn ta đã sướng đến phát khóc khi được một cô gái xinh đẹp ôm chầm lấy nhưng với Kaz thì không. Ngay lúc này, cơ thể cậu hoàn toàn không thể cử động, cứng đơ như cây cơ trong khi mọi người thì phải cố gắng lắm mới không bật cười thành tiếng. Vì không muốn tỏ ra bất lịch sự nên Kaz không muốn đẩy cô ra nhưng cứ thế này thì không phải ý hay. Trong lúc còn đang bối rối chưa biết làm gì thì cậu bắt gặp hai vật thể quen thuộc ở đằng xa xa và hình như Akane cũng thấy nữa. Đó là hai con mèo, một trắng một đen đang nhìn về phía cậu với nụ cười thâm hiểm và vô cùng đểu cáng. Con mèo đen vòng tay trước ngực như thể bảo cậu cũng ôm lấy Sinon nhưng cậu lắc đầu ra vẻ từ chối. Còn con mèo trắng thì cũng lắc đầu, rồi nó đưa tay chỉ vào ngực, rồi chỉ sang con mèo bên cạnh rồi bất chợt... nhào lên. Con mèo đen nhanh chân đạp thẳng một phát vào bụng khiến con mèo trắng chỉ biết nằm lăn ra đất mà lăn lộn. Sau đó, con mèo đen cùng với Kaz đấu ánh mắt và cử chỉ với nhau. Con mèo đen cứ khua hai cái chân trước đủ kiểu còn cậu thì lắc đầu toàn bộ. Và trong lúc mọi người nhận ra cuộc đấu đang có phần gay cấn thì Sinon siết chặt hơn khiến cậu chỉ còn biết co giật. Hẳn là nếu thấy cảnh này, có lẽ sẽ có vài tên đàn ông lao vào xử cậu ngay lập tức nhưng cậu cũng chẳng quan tâm vì cái vấn đề lớn nhất cần phải quan tâm nó nằm ở ngay đây rồi. Đã thế, mọi người xung quanh thì cười còn hai con mèo đằng xa thì giơ cái chân trước lên, ra hiệu theo kiểu "Tiến. Tiến." chỉ khiến cậu muốn quay chúng lên.
"Gọi mình là Shino thôi. Đó là tên thật của mình." - Sinon thả lòng tay và nói tên thật của mình.
"Nhưng..." - Kaz tỏ ý từ chối vì dù sao cậu cũng không biết gì về cô. Hơn nữa, quen biết một kẻ như cậu chỉ tổ tốn thời gian mà thôi. Cậu nghĩ vậy.
"Đổi lại, mình gọi cậu tên thật của cậu. Được không?" - Khoảng khắc này hơi giống với lần đầu cả hai gọi tên của nhau chứ không phải bằng họ.
"Nếu Sin... à Shi... Shino không phiền." - Khi cậu định gọi tên cô bằng tên trong game thì Sinon đã tỏ ra khó chịu. Chỉ đến khi cậu chịu gọi tên thật của cô thì cô mới mỉm cười. Nhưng cái cảm giác bối rối và khó hiểu thì vẫn còn đọng lại. Vẫn còn nhiều câu hỏi mà cậu muốn biết không chỉ liên quan đến bản thân cậu, mà còn cả cô gái đối diện nữa.
"Không còn gì thì tôi đi đây. Tưởng đâu có gì quan trọng." - Lúc này, anh chàng tộc Salamander đứng dậy.
"Rời game sớm thế?" - Kirito hỏi nhưng có vẻ như cậu đang muốn đá xoáy anh.
"Tôi còn nhiều việc phải làm, chẳng qua tranh thủ thời gian rảnh rỗi nên mới vào thôi." - Klein đáp lại một cách chán nản. - "Vả lại, kiểu gì lại so sánh được một anh chàng luôn có nhiều cô gái xinh đẹp vây quanh."
"Nói vậy là sao chứ?" - Kirito giật mình hỏi lại nhưng Klein đã biến luôn từ đằng nào rồi. Nhưng nghĩ lại, ngoài Asuna đang ngồi cạnh cậu ra và cô vẫn không ngừng cười mỉm khi nhìn cặp đôi Cait Sith kia thì xung quanh Kirito là cô gái tộc Sylph Leafa, cô em họ của cậu. kế đến là cô gái tộc Cait Sith tên Silica, một Luyện thú sư đã luôn thầm thương kể từ khi được giúp đỡ trong SAO, người còn lại là cô nàng tộc Leprechaun, bộ tộc nổi tiếng về nghề rèn, Lizbeth, cũng là một người có tình cảm với cậu.
"Shino?" - Chợt, Kaz thấy đôi mắt Sinon được buồn. Cậu khẽ gọi tên cô và nhận được cái lắc đầu, sau đó là nụ cười mỉm, sau đó Sinon gục đầu vào vai cậu. Sau đó cô ngẩng đầu lên, vẫn giữ nụ cười rồi xoa đầu cậu và chỉ vừa cái chạm đầu tiên thôi, cô đã nghĩ ngay đến việc sửa mái tóc rối cho cậu, điều cuối cùng cô làm khi gặp cậu lần cuối.
"Này Kaz, sao cậu không đi sửa lại mái tóc "Quạ tha về tổ" ấy đi." - Thấy vậy, Akane đưa ra lời đề nghị.
"Tóc tai gì mà bù xù thế này, lại còn rối nữa." - Sinon bất chợt đanh mặt lại rồi vò đầu cậu, cô còn len tay vào các lọn tóc rối rồi ra sức gỡ khiến Kaz cảm thấy da đầu cậu như chuẩn bị tróc ra vậy. Tiếc rằng vì đây là trong game nên dù cô có cố cỡ nào thì cũng chẳng gỡ được lọn tóc nào. - "Hay là để mình sửa tóc cho cậu nhé. Được không?" - Thử mọi cách vẫn vô ích, Sinon mỉm cười rồi hỏi.
"Ơ... thì..." - Kaz hơi ngượng khi ấn tượng đầu tiên với Sinon về cậu lại là mái tóc chứ không phải cái gương mặt chán đời của cậu. So với những nữ nhân khác thì quả thật cảm giác của cậu khác hẳn. - "Nếu Shino không phiền..." - Cậu ấp úng.
"Rồi, coi như chuyện đâu vào đó. Tôi out đây." - Sau khi chắc chắn mọi chuyện đã ổn, nữ bang chủ chuẩn bị đăng thoát khỏi trò chơi.
"Chị đi bây giờ ạ?" - Bất ngờ, Sinon hỏi.
"Ừ. Xin lỗi nhé. Đáng lẽ hôm nay chị được nghỉ phép nhưng do có một nam đồng nghiệp đang chăm vợ ốm nên chị trực thay anh ta."
"Vậy còn Uruz-san và Makoto-san thì sao ạ?"
"Họ cũng không nghỉ được. Em biết đấy, khủng bố hay tội phạm thì có bao giờ nghỉ phép đâu. Thôi chị đi đây. Phiền em chăm sóc Kaz hộ bọn chị."
"Vâng. Tạm biệt và cám ơn chị."
"Thật may khi gặp em ở đây. Chị nói thật đấy."
Dù không biết liệu có thật sự là may mắn hay không nhưng với Sinon mà nói thì hôm nay quả thật là một ngày may mắn đối với cô. Thấy Kaz vẫn còn vài sự khó hiểu nhưng cô nhanh chóng trấn an cậu. Cố gắng loại bỏ hết những suy nghĩ tiêu cực, cô rất vui khi lại có thể được gần bên cậu.
End epilogue
Đánh dấu