oOo VnSharing oOo

Go Back   Diễn đàn > VnSharing School > Thế Giới Ngòi Bút > Lưu trữ >

Trả lời
Kết quả 11 đến 18 của 18
 
  • Công cụ
  • Hiển thị
    1. #11
      My rainbow
      Sieghart
      Tham gia ngày
      13-11-2014
      Bài viết
      918
      Cấp độ
      1420
      Reps
      70939

      Đề 6, từ @Grey "Tối", "Rắc rối", "Cuộc sống tuyệt vời"


      Lời tâm tình nho nhỏ của tác giả:
      Gửi đến @vyha: như đã hứa sẽ post lại hị hị, oneshot này là lời nhắn lại sau Câu chuyện nhỏ trên chuyến xe bus của nàng, dù tớ biết os này của tớ không được hay như Câu chuyện nhỏ của nàng nhưng nàng cứ nhận đi ha


      Sửa lần cuối bởi Chloe; 14-03-2015 lúc 11:08.
      Trả lời kèm trích dẫn

    2. #12
      Anh yew so geiii
      Grei
      Tham gia ngày
      20-02-2015
      Bài viết
      138
      Cấp độ
      7
      Reps
      333
      Nhận đề của bạn @Clarice "Tiramisu", "Giao thừa", "Yêu"

      Sửa lần cuối bởi Phượng Triêu Hoa; 26-03-2015 lúc 21:03.
      Trả lời kèm trích dẫn

    3. Gần hết hạn nộp bài rồi nha mọi người ` w `

      Nhận các đề:
      1/ Tối, rắc rối, cuộc sống tuyệt vời
      2/ Đêm, cái chết, ánh sáng
      3/ Những ngón tay đen, đêm, tái sinh.

      Sửa lần cuối bởi Riyuuna; 23-03-2015 lúc 10:37.
      Trả lời kèm trích dẫn

    4. Đề 17: Từ Vérone La Marquise "điên", "ngủ nướng", "màu mè"


      Oài, nộp hơi chậm thì phải?
      Sửa lần cuối bởi Chọt nhai gai; 31-03-2015 lúc 17:26.
      Trả lời kèm trích dẫn

    5. #15
      Đề 20, từ @Anh Tử: "rừng", "mưa", "song song"

      Nội dung
      Sửa lần cuối bởi Irish; 01-04-2015 lúc 02:28.
      Trả lời kèm trích dẫn

    6. Đề 20: @Anh Tử : "rừng", "mưa", "song song"

      Sr, vì nộp muộn nha

      mời đọc
      Trả lời kèm trích dẫn

    7. #17
      Tham gia ngày
      20-02-2015
      Bài viết
      4
      Cấp độ
      0
      Reps
      278


      Mãi mới xong ;____; thật là vật vã. Cover đề "Mộng - bướm - sương" và đề "Rừng - mưa - song song" (bị tự kỷ) hihi :3
      Sửa lần cuối bởi Anh Tử; 02-04-2015 lúc 00:25.
      Trả lời kèm trích dẫn

    8. #18
      Lọ Kẹo
      Xanh Lam
      Yuya
      SP: 366
      Tham gia ngày
      06-11-2014
      Bài viết
      3,690
      Cấp độ
      465
      Reps
      22892



      Hết sức xin lỗi mọi người là khi đăng kết quả lên thì chỉ có một bản nhận xét từ @Riyuuna. Nguyên nhân là vì đợt vừa rồi tôi hầu như không onl máy tính được mà phải dùng điện thoại, khá là bất cập nếu cần viết cái gì dài hơn đôi ba dòng. Đó là lý do vì sao mà BGK khá là thông cảm và yêu cầu tôi cứ gửi điểm số là được. Tuy thế tôi cũng hiểu là các bạn cần được biết suy nghĩ của giám khảo về những bài tham gia của mình, cũng như một kể quả rõ ràng. Hi vọng là bài nhận xét này có thể phần nào giải đáp cho các bạn, và giúp các bạn có thêm một hướng nhìn nữa về từng bài viết.

      Cách chấm điểm của tôi rất đơn giản: đọc qua một lượt, mới quay lại chấm từng bài. Tiêu chí gồm có: đáp ứng yêu cầu đề bài, ấn tượng để lại, ý tứ và văn phong.

      @Dany Tea: Câu chuyện khá là dễ thương, có ý tứ, có hình ảnh. Tuy thế cốt truyện khá đơn giản, mà lại không được hỗ trợ bởi một giọng văn đủ mượt mà, lôi cuốn, cộng thêm cách viết không có chọn lọc và diễn đạt còn tương đối vụng về. Hình ảnh đài phun nước theo tôi được đưa vào hơi chắp nối, và đáng lý có thể được khai thác một cách tự nhiên hơn, như là việc đề cập sâu hơn vào cảm xúc của hạt mưa, về việc nó ca ngợi đài phun nước ra sao, mơ mộng trở về với đài phun thế nào, hơn là chỉ đôi ba câu vắn tắt. Ngoài ra, còn một vấn đề thẩm mỹ là chữ viết sát khung box quá, hi vọng bạn chú ý khi sử dụng bbcode.

      @LuuVy: Cách đặt tên câu chuyện khá đơn giản, nhưng phù hợp. Lúc đầu đọc câu chuyện tôi không chú ý lắm, nhưng rồi tôi nhận ra cái tiêu đề này giống như kim chỉ nam, gợi ý cho người đọc hướng đến cái ý tứ rất giản dị của câu chuyện. Lời thoại cũng tương đối tự nhiên, tuy chưa làm nổi lên được sự khác biệt giữa hai nhân vật, khiến cho nếu bỏ qua xưng hô gọi tên lẫn nhau, người đọc khó hình dung được câu nào do ai nói. Ngoài ra thì, tôi có cảm giác câu chuyện này khá cliché, nên thật đáng tiếc là không để lại ấn tượng mấy.

      @Midori Kobayashi: Có lẽ một phần là bởi tôi vốn không thích shounen-ai, nên đọc truyện của bạn tôi không cảm được mấy. Và ừm, tôi hơi mất cảm tình với câu thoại của người mẹ. Ý tôi là, khó mà nghĩ một người mẹ sẽ nói "hiểu hem" với con mình, nhất là khi đứa con có vẻ đã lớn, người mẹ hẳn cũng không thể còn quá trẻ.

      @Riyuuna: Hai câu chuyện đều thể hiện sự vụng về của người mới viết. Đưa ra nội dung quá lớn, phạm vi quá rộng, vì thế dễ bộc lộ nhược điểm trên nhiều khía cạnh, và khiến câu chuyện bị loãng đi nhiều. Điển hình là việc dù số lượng chữ rất lớn, thậm chí quá lớn cho một cuộc thi nhỏ như thế này, nhưng lại không khai thác đủ sâu vào một khía cạnh cụ thể nào cả. Có cảm giác bạn đang tạo nên kịch bản cho một bộ phim, hơn là viết nên một câu chuyện ngắn.

      - "Em chỉ còn đơn côi" hiện lên thiếu sót lớn nhất là tình cảm giữa hai vật chính không được khắc họa đủ rõ nét và làm hài lòng độc giả, vốn trông chờ ở những tác phẩm romance. Hình ảnh nhấn nhá, lời lẽ mang hàm ý để lại ám ảnh, lời văn chau chuốt và tương đối bộc lộ được hơi thở cuộc sống của nhân vật, tuy thế cũng vì tham lam muốn thể hiện nhiều, nên ấn tượng cho từng nhân vật cũng chưa được sâu đậm để có thể để lại một hình ảnh cụ thể với người đọc, và đôi chỗ lại giải thích quá lộ liễu, nếu để lại cho người đọc tự ngẫm và tự đoán, tôi nghĩ sẽ hay hơn. Điều tôi thích nhất có lẽ là cảm giác lãng đãng như sắc hoa đào đang rơi trước gió mà giọng văn thể hiện, cùng lời thoại của các nhân vật, khá là sống động, và nó vẽ lên cả một hình ảnh cụ thể, một góc độ trong cuộc sống của họ.

      - Lời văn trong The Three Wish thì lại không chau chuốt bằng, tình tiết dễ liên tưởng tới một câu chuyện mang hơi hướm tuổi teen, trình bày cũng khá lộn xộn. Nhưng ý tưởng của câu chuyện thì không tệ, và cái kết dù rất cliché, nhưng đặt trong câu chuyện thì lại khá phù hợp, giống như một nốt lặng đơn trong một bản nhạc với toàn những nốt móc.

      @Juliet Trà Hoa: Trình bày rõ ràng, lời văn thể hiện phần nào sự quen thuộc với câu chữ, chất tình thể hiện tương đối mượt mà và khôn ngoan khi tập trung khai thác một khía cạnh nhất định. Tuy thế, chỉ trong một câu chuyện ngắn mà phong độ của ngòi bút đã có sự thay đổi, thiếu ổn định. Lúc dùng từ ngữ rất đắt, khi lại có vẻ lạc lõng, hoặc chêm vào một câu văn nói, như một con đường nhựa chợt nhiên nảy lên một cục đá chắn đường, và khiến chiếc xe đang đi bị xóc lên, gây mất cảm hứng. Ngoài ra thì, tôi không có ấn tượng đặc biệt với câu chuyện này lắm.

      @BubbleTea: Ngược với các câu chuyện ở trên, đây là một tác phẩm rất ấn tượng. Lời văn rất khá, từ ngữ ổn, mạch truyện khó chê trách. Tuy thế, ý nghĩa của câu chuyện lại khiến tôi mất cảm tình, và việc chêm thêm đoạn kết không đủ để cứu vãn nó, mà càng khiến câu chuyện có vẻ lệch lạc, và sự chắp nối giữa hai phần cũng bị bộc lộ quá rõ, không biết vì viết theo hai mạch khác nhau, hay bởi sự thêm thắt vội vàng. Một sự bế tắc cùng cực, kèm với sự thích thú (enjoy) khiến tôi liên tưởng tới một câu mà giới trẻ khá thích "đời giống như cưỡng bức, không chống lại được thì hưởng thụ nó". Và tôi cảm thấy một sự buông thả tối tăm. Có lẽ nếu kết thúc bằng một câu hỏi thì ý nghĩa câu chuyện sẽ khác đi chăng?

      @Tiểu Chiêu: So với lần cuối tôi đọc văn của bạn thì lời văn có sự tiến bộ khá lớn. Tuy thế, như @Blue đã nói, việc bạn vận dụng các yếu tố của đề bài khá hời hợt, ý tứ câu chuyện cũng không đặc sắc, và lối kể không có chọn lọc khiến câu chuyện vừa loãng lại vừa nông. Bạn bỏ ra mất một đoạn kể giới thiệu nhân vật, để rồi hầu như không sử dụng những chi tiết đó trong nội dung bài, thậm chí cũng không từ đó làm nổi lên hình ảnh hay tính cách nhân vật. Mối quan hệ giữa hai nhân vật cũng không hiểu đặt thêm người mẹ ở giữa có dụng ý gì, ngay cả khi họ gặp nhau, và người mẹ ngồi đó, giống như là vì một tình tiết không biết giải quyết thế nào phải đưa người mẹ vào để chắp nối, xong lại không tận dụng được, cũng không biết gạt đi như thế nào. Một câu chuyện quá hời hợt.

      @Chloe: Một câu chuyện nhẹ nhàng, như gió thoảng qua cánh đồng buổi sớm mai. Tôi thích sự đơn giản và trong sáng của nó. Cảm giác trẻ thơ, với giọng văn mềm như lá cỏ. Yếu tố cảm xúc không lan tràn, mà có điểm nhấn. Tôi nghĩ một chữ "đủ" là đủ để nói về câu chuyện này của bạn. Btw, tôi thích cái background, sao đến hôm nay mới thấy nó load nhỉ T.T

      @Phượng Triêu Hoa: Nếu lúc tôi chấm mà thấy cái background hiện lên, tôi sẽ trừ thêm một điểm. Bạn dùng code để làm mờ nền trắng, nên cái background đó trở nên rất rối, cộng thêm không có cách dòng giữa các đoạn và thoại, khó lòng đọc chữ. Bạn nên rút kinh nghiệm. Câu chuyện của bạn thì cliché, lời văn vụng về, thoại kém, sử dụng số lan tràn, không có sự tỉ mỉ cần thiết của một câu chuyện đem post lên. Tính cách nhân vật chưa được xây dựng đủ. Tình tiết khai thác không có gì bất ngờ, và nó giống một câu chuyện shoujo bất kì có thể tìm thấy ở bất cứ đâu.

      @Chọt nhai gai: Tâm tình khá, cảm xúc tốt, mô tả sống động, mạch truyện và giọng văn đều tương đối ổn. Ý tưởng về họa cũng làm cho ý tứ của câu chuyện trở nên dễ bộc lộ hơn, và có tính nghệ thuật. Tuy thế có lẽ bạn chưa thực sự gặp gỡ và hiểu được một người bị tâm thần phân liệt, hoặc có điều gì trong bạn ngăn cản bạn khai thác sâu hơn, như là một trở ngại tâm lý hay là ý muốn bảo vệ một phần riêng nào đó chẳng hạn, nên tôi vẫn có cảm giác hơi giả ở khía cạnh này.

      @Irish: Có lẽ không cần phải nói nhiều về tác phẩm của bạn, nó chân thực và nó đủ, và tôi thích cảm giác ánh sáng trên đầu ngọn cỏ mà cái kết đem lại, cảm giác về niềm hi vọng và niềm tin vào cuộc sống.

      @Hikaru2s: Hình ảnh và ý tưởng không tệ, nhưng giọng văn thiếu thuần nhất và gượng gạo khiến cho người đọc không cảm nhận được không khí cũng như sự hấp dẫn của câu chuyện. Giọng kể đều đều không điểm nhấn, không có sự thay đổi lối cấu trúc ngữ pháp, lúc viết hoa lúc không không rõ có ẩn ý gì không. Đây có lẽ giống một light novel vừa được hình thành, còn non nớt và chưa có sự đầu tư thích hợp với câu chữ, lời văn. Đây cũng là câu chuyện duy nhất tôi scan qua phần lớn, thay vì đọc kĩ như vốn dĩ cần phải thế.

      @Anh Tử: câu chuyện nộp cuối cùng, nhưng lại gây ấn tượng. Bằng cảm giác trầm, sự nhấn nhá chọn lọc chi tiết, và bbcode đơn giản, dễ đọc. Và không biết vô tình có phải cảm nhận của tôi cũng phần nào gần với bạn, màu sắc bạn chọn cho bbcode cũng là màu sắc tôi liên tưởng tới, trong không gian của câu chuyện mà bạn đã tạo nên. "Simple is the best" là câu chính xác để nói về phong cách của bạn.


      Sửa lần cuối bởi Scarlet Lady; 20-04-2015 lúc 20:08.
      Trả lời kèm trích dẫn

    Đánh dấu

    Quyền viết bài

    • Bạn không thể đăng chủ đề mới
    • Bạn không thể gửi trả lời
    • Bạn không thể gửi đính kèm
    • Bạn không thể sửa bài
    •  

    Theo giờ GMT +7. Bây giờ là 22:58.

    Powered by vBulletin.
    Copyright© 2024 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.
    Board of Management accepts no responsibility legal of any resources which is shared by members.