Câu chuyện của giai điệu
Đôi lời về tác phẩm
Là một fans thích thể loại romance, tôi khá khắt khe khi đánh giá những bộ thuộc motif tình cảm lứa đôi nhưng tôi đã bị hạ gục bởi series phim ef. Cách thể hiện độc đáo, lồng ghép hiện tại, quá khứ, tương lai liên tục được xoay vần quanh các nhân vật trong câu chuyện. Gam màu u tối bộc lộ được những bi kịch khác nhau, diễn tiếp lồng chéo qua lại giữa nhân vật. Với góc nhìn đa chiều, nhiều phiến diện được đề cập đến.
Bên cạnh những mặt tích cực song với đó là vài mặt hạn chế. Cách thể hiện câu chuyện tuy mới lạ nhưng khiến người xem khó nắm bắt được hết nội dung. Chứa đựng nhiều triết lý, cảm giác nặng nề khi theo dõi bộ phim, mặc dù chính điểm này lại gây ấn tượng với mình. Bỏ qua những hạt sạn nhỏ, với tôi Ef A Tale Of Melodies xứng đáng là một kiệt tác cùng sự góp mặt của Amamiya Yuuko có tầm ảnh hưởng toàn bộ.
Amamiya Yuuko xuất hiện trong ef a tale of memories khá mờ nhạt, tuy nhiên đây chính là chìa khóa để tiến đến ef a tale of melodies.
"Bạn có hiểu ý nghĩa của thiên thần không ? Bạn có tin vào chúa trời, nơi những nguyện ước thành hiện thực ? Và bạn có hiểu được sự cô đơn, trống trải trong tâm hồn không ?...."
Mái tóc đen tuyền khoát trên mình bộ váy cùng đôi giày phối màu với tóc cô tạo ấn tượng mạnh đến với tôi, và rồi tôi cảm thấy hạnh phúc khi chăm chú theo dõi dấu vết cô đã đi qua. Nhận ra con người thật của Yuuko, tôi đã quên mình đã thích cô từ khi nào...
Quá khứ của sự bắt đầu
Ẩn khuất đâu đó thị trấn mang tên Otowa mang đến những câu chuyện nhiều màu sắc, ký ức không thể quên hòa lẫn cảm xúc của hiện tại. Thuở nhỏ Amamiya Yuuko sống trong cô nhi viện và quen biết Himura Yuu, người mà cô hằng ngưỡng mộ, ghen tị với tính cách sống của anh. Giành nhiều thời gian ở bên Yuu cô dần có tình cảm và muốn được chung sống cùng anh. Không quên được hình bóng của người em gái đã khuất vì trận động đất, Yuu đã từ chối Yuuko, không nhận cô làm em gái của mình.Trùng hợp thay trận động đất đã giết chết em gái Himura Yuu cũng đã giết chết em gái Akira. Với mong muốn tìm kiếm em gái để thay thế, ông tìm đến cô nhi viện và nhận ra Yuuko có nét giống với em gái đã khuất của mình. Và Yuuko đã mang họ Amamiya, trùng họ với Amamiya Akira.
Tóm lượt câu chuyện của quá khứ với khung màu mang tên -hối tiếc -, sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như mọi việc trôi theo dòng chảy "cho và nhận" của cuộc sống. “Chàng trai trẻ mang hoài bão, khát vọng vượt lên số phận bi đát, truy cầu thành công trong cuộc sống. Một gia đình với hai người anh em chung sống hạnh phúc, bù đắp tình cảm cho nhau, lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn mỗi người họ…” Nhưng chữ "nếu" mang sức nặng khiến người ta đặt ra giả thiết để mong cầu mọi điều xảy ra như vậy… Sự thật đằng sau bức tranh chỉ hiện ra khi bạn vén bức màn của sự mộng tưởng từ bản thân, sự thật mà Yuuko đã che dấu sau 10 năm với Yuu là khoảng thời gian u tối nhất trong cuộc đời của cô.
“ Nếu em thích anh thay vì nhận anh làm anh trai, em sẽ không còn cô đơn nữa. Nếu bản thân anh không hèn nhác, chạy trốn khỏi quá khứ, anh sẽ đón nhận em.
Nếu tôi ở bên cạnh em gái mình, tôi sẽ cứu được nó."
Trong phim có đề cập đến việc Yuuko có quyền lựa chọn về nơi để “về”, nhưng dù muốn hay không cô chỉ có một sự chọn lựa, Akira, người luôn mở rộng vòng tay chào đón mình. Cái quyết định số phận của cô nhiều khi chỉ một câu nói, một biểu hiện gật đầu mà thôi. Có thể thấy cuộc đời của Yuuko do người khác quyết định, mỏng manh dễ tan vỡ . Mối tình đầu của cô với Yuu thấm thoát mươi năm trôi qua, khép lại câu chuyện quá khứ.
Giai điệu của sự thật
Sau khi rời khỏi trung tâm cô nhi viện, Yuuko sống với anh trai Akira. Tưởng chừng như hạnh phúc mỉm cười với số phân bất hạnh nhưng ngờ đâu vòng xoáy bi kịch lại tiếp diễn. Một lần nữa, dòng đời của cô trôi theo dòng chảy của người anh trai Amamiya Akira, kẻ đã mất người em gái sau vụ tai nạn. Quát mắng mỗi khi hắn buồn, đòn roi mỗi khi hắn tức giận, cưỡng bức khi thú tính trong người hắn nổi dậy, ép buộc/cưỡng chế để hắn dễ dàng sai khiến,....Tất cả...tất cả những việc Akira đã gây ra cho Yuuko, xuất phát từ sự đố kỵ, ghen ghét vì Yuuko sống sót sau tai nạn kinh hoàng năm xưa còn em gái của mình thì không. Tại sao may mắn không thuộc về người em đã khuất, tại sao lại có người giống em mình vậy, tại sao… ? Mâu thuẫn cảm xúc, mặc cảm từ tội lỗi quá khứ, Akira đã khiến cuộc sống của Yuuko bị vùi dập.
Qua Yuuko ta thấy được đôi nét tương phản từ Akira và Yuu. Trái ngược với Akira, Yuu không chấp nhận việc mình có thêm em gái, hình ảnh của cô em gái đã khuất chiếm quá lớn trong tâm trí bản thân cậu, không còn chỗ cho người thứ hai. Và đối với Yuuko, nếm trải những cay đắng của cuộc đời, chỉ mong được sống trong sự đùm bọc, che chở từ mái ấm gia đình nhưng hiện thực lại quá tàn khốc với cô. Xuyên suốt câu chuyện, gia thế của cô không được đề cập đến, là đứa trẻ mồ côi không nơi nương tựa, thiếu thốn tình cảm gia đình và chính vì vậy Yuuko rất sợ cảm giác cô đơn. Nỗi trống trãi trong lòng, hơi ấm gia đình mang tông màu lạnh, cũng bởi lẽ thế mà cô luôn ước mong một nơi có thể tựa lưng khi màn đêm buông xuống. Nhưng cuộc sống đâu phải cứ muốn là được, bị đối xử tàn nhẫn bởi người anh trai Akira, cô mang tâm trạng buồn đau, oán hận, cô độc trong màn đêm vắng lặng. "Không còn gì ngoài hình bóng thổn thức trong đau khổ, ngày mai có đến không ? Tôi có thể qua được đêm nay không ?"
Liệu rằng có ai biết đằng sau nét mặt tươi cười ấy ẩn chứa nhiều nỗi niềm khó nói thành lời, con tim cô đang rỉ máu liệu có ai nhận ra ? Tiếng khóc thất thanh trong căn phòng nhỏ. Những vết hằn khắc in trên cơ thể cô khiến người khác nhìn vào tràn ngập lòng xót cảm, căm phẫn trước hành động tàn nhẫn gây bởi Amamiya Akira. Mỗi ngày trôi qua, khi thức giấc Yuuko luôn tự đặt ra câu hỏi liệu rằng cuộc sống này sẽ tiếp diễn đến bao lâu, một vòng lặp chỉ có nỗi đau không có dư ảnh của niềm hạnh phúc. “Nơi đâu có áp bức, nơi đấy có đấu tranh.” Khi mọi cảm xúc dồn nén, ngọn lửa le lói trong tim Yuuko bùng cháy, nơi cô mưu cầu một tương lai tươi sáng hơn.
Cô cố gắng bứt ra khỏi vòng lặp lẫn quẫn đấy, cố gắng tháo gỡ xiềng xích đang trói buộc bản thân mình. Nhưng ngọn lửa ấy vụt tắt, chỉ còn làn khói mờ ảo lan tỏa xung quanh không gian cô. Như một thế lực đáng sợ mang bản chất của chế độ độc tài, Akira chi phối mọi bước tiến bước lùi Yuuko, cuộc đấu tranh nhanh chóng bị đàn áp. Giọt lệ ứa trên gò má thoắt hiện trên gương mặt cô, nỗi đau dần tích đọng ngày một lớn hơn chuyển biến thành nỗi oán hận. Himura Yuu, người đã bỏ rơi mình năm xưa, đẩy cô đến bờ vực của vực thẳm.
Trong cuộc sống niềm vui, nỗi khổ có muôn vàn hình dạng. Và trong số ít, Yuuko là hiện thân của bi kịch oan trái, cay độc và nghiệt ngã.
Chiếc lông màu trắng
Thuần túy tinh thần, âm thầm yêu lấy hình dáng của Yuu mà cô cũng chẳng biết rõ, thậm chí nghĩ rằng mình yêu Yuu hay chỉ là cần một người chấp vá khoảng trống trong tim mà thôi. Không xác định được tình cảm của mình, Yuuko để tuột mất cơ hội hạnh phúc của đời mình.
Đánh dấu sự trở lại sau mười năm xa cách Yuu, Yuuko mang cảm xúc của nỗi hận thù. Nhưng có ai biết chữ ngờ, một lần nữa cô bị cuốn vào vòng xoáy của tình trường. Giờ đây, trong tâm trí cô chỉ muốn gây tổn thương, người đã đẩy cô đến con đường của sự khổ đau. Chuẫn bị tinh thần để "trả thù" Yuu nhưng xâu chuỗi các sự việc thành một câu chuyện có mở đầu và kết thúc, người tổn thương không ai khác chính là bản thân cô. Mãi không quên bóng hình của Yuu, mối tình đầu vẫn chưa phải là kết thúc. Trải qua nhiều thăng trầm để hai người có thể đến được bến bờ của tình yêu, nơi chan chứa tình thương mà cô từng mong ước nhưng dường như hai từ “hạnh phúc” là điều gì đó quá xa vời đối với Yuuko. Không một lời từ biệt, Yuuko đã xa trần gian nơi mà cuộc đời cô đã chịu nhiều thương tổn, để lại nỗi buồn da diết giành cho Yuu và cho chính bản thân tôi (người viết).
Trong cuộc sống thật nhiều điều bất công, hiện thực thực sự rất tàn nhẫn, có những thứ thật phi lý nhưng người ta lại chấp nhận. Con người luôn sa vòng lẫn quẩn trong mê cung để tìm kiếm ánh sáng của hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc ấy chẳng thể so sánh được với khoảng thời gian mà cô chịu đau khổ về cả thể xác lẫn tinh thần, quá ngắn ngủi tựa như một giấc mộng đẹp.
Chỉ nhiêu đó vẫn chưa lột tả được con người của cô, người đã khiến con tim tôi đập loạn nhịp, một vẻ đẹp của thiên sứ bé bỏng. Không ít nhân vật trong anime có bản chất là thiên thần và Yuuko là một trong số ít nhân vật tôi yêu mến, giành nhiều tình cảm về cô. Chẳng phải vì đang viết bài nên tôi diễn đạt theo lời mây gió vậy đâu, chỉ đơn giản là cô xứng đáng để được trân trọng.
Liệu thiên thần là những người mang ý nghĩa của sự trong trắng từ thể xác, sự thuần khiết trong tâm hồn, như mọi điều trong sách vở ? Riêng bản thân tôi, Yuuko chính là thiên thần. Cô bị vấy bẩn trong lối sống của mình, nổi oán hận, sự ích kỷ, đố kỵ,...tất cả đều không phải bản chất thuần khiết. Nhưng bởi lẻ thế, tôi càng yêu em nhiều hơn, sự chân thật từ cảm xúc của một cô gái yếu đuối cần nơi dựa dẫm, chở che cho mình.
Dù có mối hận sâu thẳm trong đáy tâm hồn nhưng lại mềm lòng, chạy theo tiếng nói của trái tim. Mỗi ngày trôi qua, nỗi đau dần chiếm hết trong tâm trí em nhưng nét mặt vẫn luôn tươi cười, đánh lừa con mắt của mọi người. Che dấu nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần, khóa chặt trái tim mình đối với người khác, em là một cô gái cứng cỏi trước số phận mong manh của đời mình. Xoay quanh lối sống cô độc, theo dấu Yuuko tôi dần có sự đồng cảm, cảm thông và đôi chút tiếc nuối về bi kịch mà cô đã gánh chịu.
Dẫu vậy, Yuuko như một loài hoa mang tên "hướng dương". Luôn hướng đến nơi có ánh sáng, tìm đến hơi ấm của hạnh phúc. Mong ước dẫn lối con người thoát khỏi bi kịch, thoát khỏi vòng lặp lẫn quẩn trong mê cung. Và lần này Yuuko hóa thân thành thiên thần, soi sáng những số phận bị che khuất bởi bóng tối, giúp họ tìm ra màu sắc trong cuộc sống. Từ chính bi kịch của mình, Yuuko không muốn mọi người lựa chọn sai con đường, lặp lại sai lầm mà cô mắc phải.
Một thị trấn hạnh phúc không phải được dựng lên từ đống đổ nát, Yuuko nhận ra rằng hạnh phúc xuất phát từ trái tim của mỗi người. Những thứ phù phiếm huyền ảo từ vật chất chỉ là vỏ bọc bên ngoài, che mắt người ngoài khi nhìn vào. Cô quyết định thay đổi từ bên trong, nơi chứa chan những cảm xúc khác nhau của mỗi người, gắn kết họ lại với nhau để tìm ra hạnh phúc thật sự. Những cảm xúc mà cô mang đến những người xung quanh chan chứa hơi ấm của tình thương, lan tỏa đến mọi khe hở trong con tim tĩnh lặng. "Như một thiên thần", đó là cảm nhận từ những người cô đã soi lối, dẫn dắt họ đến với con đường của hạnh phúc. Không hào quang, không một lời giới thiệu, Yuuko đến và đi như một cơn gió thoảng qua và đi sâu vào lòng người.
Kết thúc cho câu chuyện, Yuuko biến mất khỏi thị trấn Otowa để lại lời từ biệt giành cho Yuu, khép lại mối tình đang còn dang dỡ chưa có hồi kết.
Theo dấu Yuuko, trong lòng tôi giờ đây mang hỗn tạp các cảm xúc khác nhau, nỗi buồn khi chứng kiến số phận đầy nghiệt ngã xen lẫn với niềm vui khi hạnh phúc đã đến với cô. Đồng cảm với nỗi đau mà cô đã gánh chịu, căm phẫn đối với hành động mà Amamiya Akira đã gây cho cô. Hụt hẫng, trống vắng trước sự ra đi không lời tiễn biệt, giọt lệ tôi như thay lời diễn đạt niềm đau xót giành cho cô. Và dư âm kết thúc cho một cuộc tình giữa cô và Yuu, len lõi đâu đó trong con tim tôi chất chứa hình bóng của Amamiya Yuuko.
Đánh dấu