Ludgar W. Kresnik
Đối tượng tương tác: Leone
Thời gian: Saturday "Malchut", 3rd 1026
Địa điểm: Hồ Obel
Sau trận chiến ấy, Ludgar hầu như không bị ảnh hưởng gì. Chỉ trừ vết thương trên đầu vẫn còn đang băng bó, còn lại anh vẫn ổn. Hiện giờ vẫn chưa có việc gì quan trọng, anh không trở về Doanh trại mà dành thời gian của mình để đi đây đó. Dù sao, chưa chắc rằng sau này có cơ hội, nên anh đã bỏ công việc sang một bên, lẳng lặng đến hồ Obel này.
Anh từng nghe nói hồ nước nơi đây rất đẹp. Êm đềm, hiền hòa, với những rừng cây ven hồ phủ bóng. Và mùa thu khi lá rụng, mặt hồ sẽ đỏ rực một màu cỏ cây. Buổi chiều yên ả. Hồ Obel đón anh với một sắc hồng nhạt trôi trên mặt nước. Những khóm hoa nở hai bên bờ như sắp chìm vào giấc ngủ. Những rặng cây xào xạc mỗi khi gió vờn qua. Yên tĩnh và dịu mát, một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Anh ngồi xuống bên bờ nước, cạnh một khóm hoa màu tím còn đang nở rộ. Ngắm nhìn hồ nước, rồi bầu trời trên cao. Nếu có thể, chắc chắn anh sẽ đàn một bản nhạc hợp với cảnh vật nơi này.
Ở đây, anh thấy lòng mình trống trải, miên man những suy nghĩ không đâu. Bất giác, trong vô thức, đôi môi anh nhẩm theo một giai điệu. Một bản nhạc không lời mà khi còn ở nhà anh vẫn hay đàn khi ngồi một mình trong căn phòng thinh lặng. Giai điệu nhẹ nhàng nhưng lại gợi nỗi buồn man mát. Từng nốt từng nốt, vang lên trong đầu anh, rồi bật ra thành lời hát trầm ấm vang lên giữa chốn không gian quạnh quẽ này.
Một cơn gió khẽ vờn qua mái tóc bạch kim sáng lấp lánh dưới ánh chiều tà. Rồi trong giây phút nhỏ nhoi, lại vụt tắt.
Đánh dấu