Tên: Orange / オレンジ Tác giả: Takano Ichigo Thể loại: Drama, Mystery, Romance, School Life, Seinen/Shoujo, Slice of Life, Supernatural, Tragedy Số tập: 5 (complete) Năm phát hành: 2012 -> 2015 Nội dung chính: Một ngày nọ, Takamiya Naho, một nữ sinh 16t, nhận được một bức thư do chính bản thân cô 10 năm sau gửi cho mình. Thư ghi về một số sự kiện sắp xảy ra đối với Naho (16t) và mong Naho (16t) sẽ cứu lấy người bạn thân Kakeru. Nhân vật: đọc rồi sẽ biết
Review ngắn:
- Art: tốt đối với một bộ shoujo
- Kể chuyện/Độ cuốn hút: tốt
- Cốt truyện: tạm ổn
- Nhân vật: ổn
Bộ này vừa là seinen vừa là shoujo là vì ban đầu nó đc đăng trên tạp chí Manga Action (tạp chí seinen) nhưng về sau chuyển sang tạp chí Betsuma (tạp chí shoujo). Thôi vào vấn đề chính.
Orange của Takano Ichigo mở đầu rất ấn tượng, ấn tượng về rất nhiều thứ như: cốt truyện có dính đến du hành thời gian, có chất mystery (bí ẩn), có nét vẽ khá tốt, v.v...
Trước hết là nói về những ưu điểm trước, Orange, như đã nói, là một bộ shoujo có nét vẽ khá tốt (đối với mình), nó không quá unique nhưng cũng không phải là nét vẽ chán ngắt thường thấy, cách trình bày các khung trong một trang cũng tương đối dễ nhìn (theo tiêu chuẩn cá nhân mình với shoujo). Nó có đầy đủ những thứ để cuốn hút những người đọc khó tính nhất (hay ít nhất là mình nghĩ như vậy). Yếu tố mystery được thể hiện khá khéo léo, kết hợp với du hành thời gian (thực ra chỉ có mấy bức thư du hành thôi), hoàn toàn có thể giúp các bạn marathon tốt. Một điểm mạnh nữa của Orange đó là tác giả biết cách nhấn cảm xúc người đọc (theo hướng tích cực).
Tuy nhiên, mình có thói quen hay soi mói, dù cho đó là bộ truyện mình cảm thấy hứng thú, dù cho đó là bộ truyện mình thích mạnh thì mình cũng vẫn sẽ soi. Và khi đọc Orange, dù mạch cảm xúc mà nó tạo ra là rất tốt nhưng rất nhiều lần mình khựng lại để xem xét (về tâm lý nhân vật, về nhịp truyện, về logic khác,v.v...). Lạc đề một chút sang time travel, như các bạn đã biết, khi nhắc đến time travel, chúng ta sẽ phân ra làm 3 dạng time travel cơ bản (mình tạm gọi là fixed timeline, chồng chéo và thế giới song song). Hai dạng đầu tiên các bạn có thể dễ dàng nhận ra trong Doraemon.
+ Fixed timeline là vụ làm bài tập (Doraemon nhờ một đống Doraemon khác làm bài tập, và sau đó chính hắn trong tương lai phải quay về quá khứ để giúp... chính hắn), và trong chính Doraemon manga, 3F-sensei cũng đã tự chỉ ra paradox của Fixed timeline bằng vụ cái phao (Nobita tìm đc chiếc phao cũ của họ Nobi ở trong kho, mang về quá khứ tặng cho cụ cố, rồi cụ cố truyền lại cho con cháu => chiếc phao ở đâu ra?)
+ Chồng chéo xuất hiện rất nhiều trong Doraemon, ví dụ như vụ bố Chaien bị tai nạn, Nobita quay về quá khứ thay đổi => hiện tại thay đổi, bố Chaien không bị tai nạn => Nobita bị đập vì dám xô bố Chaien ngã. Chồng chéo dĩ nhiên cũng là một dạng time travel gặp nhiều lỗi. Chúng ta có thể tìm thấy lỗi trong "Cuộc xâm lăng của binh đoàn robot", Ruri quay về quá khứ, thay đổi gen (hay đại loại vậy) của tổ tiên => chính cô biến mất. Câu hỏi đặt ra là vậy ngay từ đầu cô đã không tồn tại thì ai là người thay đổi gen.
+ Parallel World/Universe (thế giới/vũ trụ xong xong) thì cũng nhiều, thuyết này giải thích đc khá nhiều thứ, có điều cái này cũng không ổn lắm
bởi vì
vì khi bạn "rẽ nhánh", thay đổi cái tương lai theo một hướng khác với những gì nó nên diễn ra, thì cuối cùng, bạn cũng chẳng cứu được người mà bạn muốn cứu (vì thế giới cũ vẫn không thể thay đổi, thứ bạn cứu được chỉ là người ở cái parallel world mà bạn vừa tạo ra thôi)
Và chính vì 3 dạng time travel này đều có "lỗi" nên mình thường không thể enjoy mạnh 1 bộ mà tập trung để khè kiểu "ta đây là sci-fi xịn, ta đây có time travel". Nếu dùng time travel để nói về một cái gì đó khác, về triết lý hay drama gì gì đấy chẳng hạn mà yếu tố đó không phụ thuộc quá nhiều vào time travel thì sẽ ổn.
Vậy nên khi đọc Orange, mình đã rất chú tâm vào drama của từng thành viên trong nhóm bạn, cũng như diễn biến tâm lý của họ. Và khi dừng lại để làm thế thì mình cảm thấy... Orange không tuyệt như mình đã tưởng, mà ngẫm lại thì, 22 chaps cũng khó mà làm được nhiều điều. Cụ thể hơn chút thì...
Ban đầu, tác giả muốn xây dựng một không khí trường học gây hứng thú, và thực sự thì nó cũng phần nào gây hứng thú cho mình, thế nhưng trong quá trình xây dựng, tác giả đã phân phối không ổn cho lắm, thực tế thì bà đã tập trung quá nhiều vào bộ 3 Naho - Suwa - Kakeru, đúng là nhân vật chính thì cần được tập trung nhiều, dàn nhân vật đó vẫn sẽ hay nếu như sự tập trung đó không làm dàn nhân vật phụ lu mờ quá nhiều, ít nhất là khiến người đọc không cảm thấy nv phụ lạc lõng (không phải dạng xếp vào cho đủ đội hình), thế nhưng Orange lại đi không làm được điều đó mặc dù nó đã cố gắng. Và càng về cuối, khi càng nhấn vào drama, cốt truyện đi vào cao trào thì càng dễ bỏ quên nv phụ hơn, mạch truyện sẽ càng không ổn hơn.
Thực tế thì Orange đã nhấn hơi nhiều và hơi quá lố (chỉ hơi thôi), ai mong bộ này dài thêm chứ mình thì không, 22 chương là quá đủ rồi. Orange lẽ ra có thể làm tốt hơn nếu như tác giả đầu tư hơn vào việc phân phối nhịp, thêm thắt tình tiết, quá nhiều thoại nội tâm không cần thiết, nhấn vào drama quá đà trong khi lại bỏ quên một số mặt khác, văng ra quá nhiều thoại nguy hiểm/triết lý trong khi tình tiết thể hiện chưa đủ để người đọc thấy phiêu. Đây cũng là điểm yếu chung của rất nhiều manga, ban đầu thì ý dồi dào, xong đến lúc cần thắt lại thì lại lùm xùm hết cả lên, thoại không tốt, tạo tình tiết không tốt, nhân vật phản ứng thái quá,v.v...
Ngoài những thứ đã kể ở trên thì còn một số điểm yếu khác như:
- Yếu tố time travel đưa vào và giải thích tạm ổn nhưng cái cách thực hiện time travel trong này thì lại khá là wtf (các bạn đọc sẽ hiểu)
- Tại sao lại chọn thời điểm 10 năm sau. Nói thật là mình đây mới 5 năm đã quên khá nhiều rồi chứ đừng nói là 10 năm mà có thể nhớ khá nhiều chi tiết về đời học sinh như thế. Thêm nữa là tâm lý của những kẻ 10 năm sau khá là có vấn đề, đặc biệt là 2/3 nhân vật chính, có gia đình rồi mà suy nghĩ cũng rất wtf luôn (các bạn cứ đọc là sẽ hiểu)
Tóm lại, Orange là một bộ mà nếu bạn đọc với tốc độ cao và không soi mói nhiều thì sẽ thấy nó khá tích cực/khá hay/... vì nó là một bộ nên được đọc theo cách đó. Còn nếu bạn chú tâm vào nhiều mặt khi đọc manga (như mình) thì có thể bạn cũng sẽ cảm thấy như mình. Với mình thì Orange không phải là một bộ hay mặc dù mình khá hứng thú với nó. Dù sao thì mình cũng thông cảm phần nào vì bộ này có vẻ như là bị trảm, gặp khá nhiều khó khăn. Trong quá trình đọc cũng thấy tác giả đã cố gắng, mình cũng rất muốn thích nó, nhưng cuối cùng lại không thể.
Sửa lần cuối bởi Katou Akira; 28-08-2015 lúc 08:54.
Đánh dấu