Có người có tài để trở thành mangaka nổi tiếng , có người thì không, và theo mình thấy thì cái manga này đúng là minh chứng chính xác nhất. Cách kể truyện, những màn joke, hình ảnh, thoại đều kém hẳn so với Adachi Mitsuru.
Có điều nó kể lại khá chi tiết sự nghiệp của bố già từ khi mới debut nên theo mình nghĩ đọc để tìm hiểu về bố già thì vẫn tốt.
Hơn nữa,
có một điều mình để ý là trong các manga của bố thường rất hay xuất hiện hình tượng người anh trai cao cả, thương em hơn cả thương mình, mấy ông anh trong truyện của bố ra ngoài đường có thể "hét ra lửa, mửa ra khói" hoặc thuộc dạng "bổ phế" nhưng về nhà thì luôn nhường nhịn em, cưng em từng ly từng tí một.
Thế nên mình cũng thắc mắc, không biết người anh trai thật sự của bố ngoài đời là người thế nào, và quan hệ giữa hai anh em họ ra sao. Hôm trước vừa nghĩ thế, hôm sau thì đọc được bộ này
Xem truyện dù đã được hài hước hóa nhưng
mình vẫn cảm thấy sự ganh tị ông anh dành cho ông em. Mà quả thật, chính mình hướng nó vào con đường manga, dạy dỗ chăm sóc nó, để rồi nó nổi tiếng và mình phải sống dưới chính cái bóng của em trai mình, đâu phải là dễ (woa, cậu này quen ghê :v).
Về phần bố già thì mình không nghi ngờ gì là ông rất yêu thương và kính trọng anh mình, người đã tận tay chỉ bảo, dìu dắt, ở bên cạnh động viên cổ vũ mình trong quá trình làm manga. Vì vậy ông mới lồng hình ảnh anh trai mình vào nhiều nhân vật đến như vậy, và cũng vì thế mà anh em trong truyện của ông mới có thể yêu thương nhau đến như vậy.
À mà Adachi Tsutomu hình như cũng mất sớm
Đánh dấu