Click vào nhạc sẽ autoplay
THÔNG TIN
Khái niệm du hành thời gian có lẽ là ko mới mẻ với những bạn yêu thích thể loại khoa học giả tưởng. Tuy nhiên đa phần mọi người chỉ được theo dõi những tác phẩm nói về đề tài này trên màn ảnh Hollywood là chính, điển hình là siêu phẩm 3 phần “Back to the future” – trở về thời tương lai của đạo diễn Steven Spielberg, hay các bộ film Butterfly Effect, Looper, etc. Nếu một sự việc bị thay đổi trong quá khứ thì nó sẽ có ảnh hưởng như thế nào lên thực tại, và cả tương lai? Chúng ta có thể gặp lại chính bản thân mình lúc hồi trẻ hoặc sau 10, 20 năm? Liệu thế giới có còn như trước đó, hay những gì chúng ta đang biết bây giờ? Đấy có thể coi như là những câu hỏi muôn thuở dành cho đề tài du hành thời gian, vì mỗi một lời giải thích sẽ cho ta những cách tiếp cận khác nhau, mang đến sự thích thú và khêu gợi trí tò mò nơi người xem.
Và anime Steins;Gate, một tác phẩm sci-fi anime đc chuyển thể từ visual novel cùng tên xuất sắc nhất trong năm 2011, có thể được ví như là đỉnh cao của ngành công nghiệp anime hiện tại, đã thành công trong việc lôi cuốn người xem đến với đề tài time travel – bởi cốt truyện độc đáo, âm nhạc hình ảnh có đầu tư, và đặc biệt hơn là tuyến nhân vật đặc sắc, tạo ấn tượng mạnh với người xem. Qua Steins;Gate, ta sẽ theo chân nhà khoa học “khùng” mắc hội chứng chuuni Okabe với câu cửa miệng “El psy Congroo”, cùng nhà trợ lí xinh đẹp Kurisu thắt mở những bí ẩn xung quanh khái niệm time travel qua chiếc microwave đặc biệt có khả năng nhắn những dòng tin trở về quá khứ. Để rồi đẩy người xem đến tận cùng bất ngờ khi khám phá những bí mật xung quanh tổ chức SERN và những âm mưu, tình tiết dần dần được hé lộ …
Lưu ý: như thường lệ, đối với những ai chưa xem thì mình nghĩ chỉ nhiêu đôi dòng giới thiệu thôi cũng đủ để khẳng định sức lôi cuốn của Steins;Gate (nhất là với fan sci-fi), trong các phần sau mình sẽ đi sâu vào khía cạnh phân tích tác phẩm, có spoiler nặng.
GIỚI THIỆU:
Như bao series sci-fi thường thấy, khái niệm time travel ko hẳn là mới mẻ, nhưng đa phần lại tương đối “rỗng”, không thỏa mãn người xem bởi tính chất “vô lí” của những sự kiện xảy ra gắn liền với không gian/thời gian. Tất nhiên, khi nói về sci-fi a.k.a viễn tưởng thì phần lớn chỉ là bịa đặt. Nhưng để tạo sức thuyết phục khiến người xem đắm mình vào câu chuyện mà một tác phẩm muốn diễn đạt, thì việc làm cho những sự “bịa đặt” ấy được khán giả chấp nhận, đánh giá hợp lí đã là một thành công. Và nhắc đến anime thì việc đấy lại càng khó hơn. Thế nhưng, Steins;Gate đã vượt qua "ranh giới hội tụ"(convergence barrier) khi tài tình lồng ghép những lý thuyết thực tiễn khá thú vị vào tác phẩm, tạo nền tảng giải thích cho các sự kiện diễn ra trong mạch chuyện một cách logic. Nói ngắn gọn hơn, Steins;gate đã thành công trong việc dẫn dắt người xem theo từng sự kiện diễn ra theo chiều mạch truyện. Dù những sự kiện ấy nằm ở khung thời gian, thế giới khác nhau nhưng vẫn giữ một tính nhất quán, hợp lý.
Bất kì câu chuyện gì cũng có phần mở đầu, thế nhưng đối với Steins;Gate, bộ có một cách tiếp cận khác. Đúng với tựa đề ep khởi điểm “Prologue of the Beginning and End” – đây là nơi tất cả sẽ bắt đầu, nhưng cũng lại là nơi mọi thứ sẽ kết thúc. Còn gì thú vị hơn khi bạn theo dõi hết bộ và chợt nhận ra tập đầu tiên mình xem, về một khía cạnh nào đó cũng chính là tập cuối! Phải chăng những gì mình đã xem chỉ là một vòng lặp hoàn chỉnh trong câu chuyện? Các sự kiện diễn ra ngay tại tập đầu chẳng phải chỉ ngẫu nhiên, mà có sự liên hệ chặt chẽ gắn liền với cốt truyện về sau. Đến khi được tiết lộ sẽ khiến người xem vỡ òa trong sự thích thú và ngạc nhiên.
Steins;Gate tạo ấn tượng với người xem bằng sự xuất hiện của mad scientist Okabe. Có thể xem Okabe như yếu tố chính ban đầu cuốn hút người theo dõi, tính cách “điên điên” của anh góp phần thổi hồn vào Steins;Gate, khiến cho bộ có một sắc thái riêng biệt bởi nhân vật dẫn chính ko đụng hàng. Khác với đa phần nam chính hiện giờ, rất nhạt và ko tạo được dấu ấn - anh ấy cực cool và có style riêng. Chắc hẳn khi biết Okabe xong thì đoán chừng rất có nhiều bạn sẽ muốn thử Dr.Pepper xem vị như thế nào (lol).
Câu chuyện diễn ra khi Okabe cùng Mayuri đến dự buổi diễn thuyết của giáo sư Nakabachi, rồi tại đây diễn ra một chuỗi các sự kiện bí ẩn và khó hiểu. Liên tục các câu hỏi được đặt ra trong đầu nhưng ko có lời giải đáp. Việc quái gì đang xảy ra thế này? Chắc hẳn bạn cũng sẽ nghĩ như mình. Thế nhưng, cứ bình tĩnh và tiếp tục theo dõi, vì chỉ trong chốc lát, bạn sẽ chứng kiến giây phút chuyển tiếp, một giây phút bạn sẽ ko thể nào quên khi nhắc đến Steins;Gate: giây phút khởi điểm của mọi thứ. Cái hay ở đây, chỉ riêng đối với những fan sci-fi, là những điều bí ẩn xuất hiện ban đầu, tác giả sẽ ko giải thích mà cứ để đó, khiến người xem tò mò mà tiếp tục theo dõi câu chuyện (chuyện gì đã xảy ra với xác Kurisu? Vì sao Kurisu thừa nhận mình đã gặp Okabe từ trước mà ngay chính anh còn ko biết!?). Những chi tiết này sẽ dần đc hé lộ đúng tại những thời điểm quan trọng về sau(và cho đến hẳn … tập cuối) nhằm làm tăng thêm kịch tính. (nếu là fan sci-fi thì bạn cũng đã từng trải qua cảm giác vui mừng/thỏa mãn khi giả thuyết mình đưa ra chính xác, hoặc tiếc nuối vì chỉ chút nữa thôi là mình đã đoán đúng, hay chỉ đơn giản là bất ngờ vì nó xảy ra khác xa với những gì mình đoán!?).
Qua được tập đầu, thì có vẻ như mọi thứ đã vào guồng chuyển động, đề tài time travel dần được đề cập đến người xem qua sự giới thiệu của parallel worlds(thế giới song song) và cũng là ý tưởng, chủ đề chính của bộ.
Nếu thấy chán các bạn có thể skip đoạn này, tuy nhiên đối với một thằng ghiền sci-fi như mình thì đây là thứ ko thể bỏ qua. Mà thôi sẵn tiện thì bàn chuyện ngoài lề chút luôn. Ban đầu thấy Steins;Gate dính dáng đến du hành thời gian thì cũng thấy hay hay [fan cuồng sci-fi, time travel mode activated], nếu xét về lý thuyết thời gian/không gian trong Steins;Gate thì mình thấy nó khá giống với "Back to the future" (mình đoán chừng đa phần mọi người đều xem bộ này rồi, siêu kinh điển của đề tài này, mà nếu chưa coi thì down ngay về đi, hay lắm xD ). Back to the future cũng y vậy, nếu gặp phải bản thân trong quá khứ/tương lai thì sẽ gây ra xáo trộn ảnh hưởng đến ... vũ trụ. Chắc hẳn đa phần ai cũng muốn biết tương lai của riêng mình, nhưng đối với tớ thì, tương lai luôn là một món quà bất ngờ, liên tục thay đổi bởi những sự lựa chọn mình đưa ra( tất nhiên mình cũng muốn biết nếu lựa chọn lời nhiều hơn hại, lol).
Trở về đề tài, trong Back to the future có một "mốc" quan trọng, mà tại đó sẽ ảnh hưởng đến tương lai. Bộ này mình xem ... chục năm nên có lẽ một số thông tin ko chính xác, nếu nhớ ko nhầm thì đó là vào năm 1954 khi bố mẹ McFly gặp nhau. Cậu này trở về làm ... kỳ đà cản mũi, bà mẹ(lúc ấy trạc tuổi McFly) vô tình phải lòng, và bị anh chàng Biff ngán đường. Đến đây ai cũng nghĩ, McFly sẽ chẳng thể tồn tại được nếu 2 ông bà ko thành cặp, điều ấy đc chứng minh trong đoạn cuối lúc dự lễ hội trường, hoặc chỉ cần nhìn qua tấm ảnh chụp, hình ảnh ông anh và bà chị bị mờ đi, có cảm giác như bị ai đó tẩy xóa -> xóa khỏi sự hiện diện. (btw, such a great memory ...)
Sang đến phần 2, vẫn tại cột mốc ấy(cái này giống như convergence point trong S;G, vào năm 2010 lúc Kurisu bị giết), Biff già biết được bí mật chiếc DeLorean, quay trở về và làm thằng Biff trẻ giàu sụ, từ đây tương lai bị rẽ sang nhánh 2 khi bố của McFly chết và Valley Hill trở thành địa bàn của Biff. Có thể thấy giữa S;G và Back to the future có nhiều chi tiết rất giống nhau. Nếu có coi qua StarTrek(xét riêng movies) ta cũng gặp tình cảnh time travel, Spock già và trẻ, mà bộ này theo tớ thì ... hơi nhảm hơn và thiếu thuyết phục. Spock già cho đám lead biết sạch mọi chuyện-> chỉ cần một sự kiện quan trọng thay đổi thì tương lai sẽ bị xáo trộn, lão này chỉ từ một time line trở về mà vẫn-biết-tuốt các sự kiện sau. Ngoài ra ta cũng sẽ thấy S;G có chút gì đó giống Terminator và Final Destination (làm rõ hơn ở phần sau).
Một chút khái niệm trong S;G, chỉ toàn chữ, ko thích đọc thì skip cũng đc.
lý thuyết
Ta sẽ tiếp tục theo chân Okabe thực hiện các thí nghiệm “điên cuồng” ko sao giải thích được, những thí nghiệm này, theo một khía cạnh nào đó đều là những gợi ý liên quan đến mạch truyện về sau mà những ai tinh ý theo dõi mới nhận ra. Thực ra cũng ko có gì khó, hay rối rắm phức tạp, nhất là khi so sánh thí nghiệm quả chuối bị gel hóa mà Okabe và Daru thực hiện, với những thông tin của tổ chức SERN anh chàng super hacker đột nhập vào: Những thí nghiệm tạo lỗ đen thu nhỏ ám chỉ tổ chức vẫn đang theo đuổi phương thức chế tạo cỗ máy thời gian, hay các bản báo cáo“Human is dead, mismatch”với tên gọi JELLYMAN, đến đây các bạn đã thấy sự ăn nhập chưa!? Và những chi tiết này chỉ là một phần nhỏ trong toàn bộ câu chuyện mà tác giả đã xuất sắc dàn dựng nên. Mặt khác hé lộ nên những nút thắt mở trong mạch truyện mà Okabe và cả người xem sắp sửa bước vào … Có thể thấy mối liên hệ chặt chẽ trong các chi tiết ngay từ ban đầu góp phần làm tăng sức thuyết phục trong Steins;Gate so với đa phần thể loại sci-fi hiện tại cùng chủ đề.
Chưa dừng lại, các sự kiện diễn ra sau đó luôn tạo cảm giác lôi cuốn như chuyến thử nghiệm D-mail lần đầu. Nếu liên hệ với giả thuyết ban đầu bộ đề cập, bạn sẽ tìm ra lời giải, tin nhắn gửi về đã tác động đến dòng thời gian hiện tại, làm thay đổi quá khứ. Và ký ức về cuộc thì nghiệm này ko có trong trí nhớ mọi người. Nói ngắn gọn hơn thì Okabe đã vô tình làm thế giới dịch chuyển đến dòng thời gian B khi sự việc xổ số tại dòng A tác động lên quá khứ. Đến đây lại một vấn đề bí ẩn mới xuất hiện, nhưng lại là chìa khóa giúp anh tiếp tục các thí nghiệm và giải quyết những trắc trở sau này: vì sao Okabe vẫn giữ những ký ức tại các dòng thời gian trước đó mà ko bị thay đổi như những người bình thường? Đó là năng lực có thể tồn giữ ký ức kể cả khi trong những dòng thời gian khác nhau – con mắt ma thuật: Reading Steiner.
Trộn lẫn vào là những tình tiết gây hài và sự tương tác các nhân vật trong cuộc sống hằng ngày. Có cảm giác như nửa đầu bộ pha lẫn slice of life khi tác động của những D-mail chưa thực sự hiện hữu trên bề mặt, cái không khí thanh bình nhưng vui vẻ mà lab của Okabe mang lại góp phần làm dịu đi người xem sau những sự kiện D-mail khiến dòng thế giới dịch chuyển. Mặt khác, nửa đầu mang hơi hướm slice of life phần nào giúp người xem thân quen hơn những thành viên lần lượt được thu nạp vào lab, và sẽ là khoảng thời gian tận hưởng từng giây phút diễn hài của mad scientist – một khoảng lặng trước khi cơn bão ập đến … Nửa đầu là lúc giới thiệu và xây dựng(build up) nhân vật, người xem có thể thích một nhân vật nào đó qua cuộc sống của char này thường ngày. Đó có thể chỉ đơn giản là qua ánh nhìn, hay nụ cười, một hành động đùa giỡn ngộ nghĩnh nào đó(tút tu ru). Để rồi đến lúc twist, có chuyện gì đó dramatic xảy ra thì người xem sẽ thật "cảm" cho nhân vật mình thích.
Và sự việc trở nên rắc rối hơn khi mỗi thành viên đều có những ấp ủ, nỗi niềm trăn trở riêng nếu đc thay đổi quá khứ, với những D-mail liên tiếp được gửi đi. Và hậu quả đc phát hiện trong các tập sau khiến khán giả bất ngờ với tên gọi “butterfly effect” (hiệu ứng cánh bướm, ep9). Những tin nhắn D-mail đã vô tình gây xáo trộn quá khứ và đẩy thời điểm hiện tại qua nhiều dòng thời gian, mỗi tin nhắn gây ra mỗi sự thay đổi nhỏ, và chính những sự thay đổi nhỏ ấy lại tạo tiềm tàn cho những thay đổi lớn khác trải dài cho đến thời điểm bấy giờ. Bàn một chút về "hiệu ứng cánh bướm” trong thuyết hỗn loạn, thuật ngữ xuất phát từ ý tưởng những hành động vỗ cánh của con bướm ở địa điểm có thể tạo thành bão bên kia phía đại dương, ám chỉ một sự thay đổi nhỏ trong điều kiện ban đầu sẽ dẫn đến những thay đổi lớn ở các sự kiện sau. Các thí nghiệm cứ lập đi lập lại...
... đến một lúc Okabe chợt nhận ra “It’s possible that we’ve done something that can’t be undone” thì mọi việc đã quá trễ …
Qua lời thỉnh cầu của nyan-chan thì văn hóa “moe” trên khu phố Akihabara đã ko còn, nơi này chỉ là một khu phố điện tử … okabe quá ngỡ ngàng, và cả bản thân mình cũng vậy. Đây có thể xem như là một thay đổi rõ ràng nhất khởi đầu cho những series thay đổi về sau mà tác động của nó sẽ biến Steins;Gate thành … tuyệt phẩm bởi sức hấp dẫn và sự rắn chắc, nhất quán trong cốt truyện nó mang lại.
Hình ảnh con bướm đập cánh xuất hiện ở cuối một số ít sự kiện – ám chỉ những sự thay đổi hệ trọng trong Steins;Gate .
--- [insert picture] --- (thông cảm ... cái hình con búp bê bị đứt đầu rợn quá, vả lại lúc ấy đang là buổi tối nên ... quên chụp )Nhấp vào nhạc sẽ tự động playKết thúc nửa đầu Steins;Gate là một chuỗi những sự kiện báo hiệu điềm chẳng lành với các tin nhắn đe dọa lần lượt xuất hiện(shit got serious …). Có thể nói nửa sau Steins;Gate sẽ làm người xem trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau và đẩy mọi giác quan của họ hoạt động hết công suất. Nếu bạn đã từng thích thú với một tác phẩm, đến nỗi dán mắt vào màn hình và coi ko dừng? Hay cái cảm giác “lâng lâng”, ko gì diễn tả được khi vừa xem một thứ quá epic, choáng ngộp!? Xin chắc chắn rằng bạn sẽ sắp sửa được nếm trải thứ cảm giác ấy một lần nữa. Nửa sau Steins:Gate là một chuỗi những sự kiện được đan xen, dàn dựng tỉ mỉ dựa trên nền tảng từ nửa đầu series mang đến, và Steins;Gate là một bằng chứng hùng hồn nhất khẳng định vẫn còn có những bộ anime mà chất lượng có thể sánh ngang với các sản phẩm Hollywood bởi độ tinh tế và tâm huyết, nếu chỉ nói riêng về công sức người làm bỏ ra (tất nhiên kinh phí lại là chuyện khác xD ).
Nếu được hỏi có một tác phẩm nào giống với Steins;Gate, thì tớ sẽ ko chần chừ mà chọn ngay Puella Magi Madoka Magica (tuy cả 2 đều dính dáng đến time travel nhưng Steins;Gate mang khía cạnh sci-fi và có phần thực tế hơn là Madoka khi dính dáng đến magic, fantasy). Chẳng phải giống nhau ở nội dung, nhưng giống hoàn cảnh nhân vật chính trải qua, đó là đẩy nhân vật dẫn chính vào một dòng lặp thời gian(time loop) cứ tưởng như vĩnh cửu. Nếu xem qua Madoka Magica thì hẳn ai trong chúng ta cũng lặng người đi khi biết chuyện Homura đã chứng kiến sự ra đi của Madoka ko biết bao nhiêu lần.
Okabe cũng vậy, cái vòng thời gian luẩn quẩn được lập đi lập lại, như Homura, Okabe bất lực trước sức mạnh của “attractor field” cướp đoạt lấy người Okabe thân thương, quý trọng nhất: Mayuri.
Đến đây thì tớ biết, dù có trải qua bao nhiêu vòng lặp, thay đổi quá khứ đến thế nào đi nữa, cũng vẫn ko thoát khỏi cái gọi là “số phận”. (có chút gì đó của Final Destination, thấy được cái chết nhưng không thể ngăn chặn, không thể thoát nổi bàn tay tử thần)
Quá chán nản, tuyệt vọng, giây okabe như buông xuôi hết mọi nỗ lực, phó mặc cho số mệnh thì Kirisu xuất hiện. Cô cứ như một thiên thần vậy! Okabe nắm lấy bàn tay chìa ra cứ như thể đấy là hy vọng. Một tia hy vọng lẻ loi trong thời khắc đen tối, tuyệt vọng nhất, khoảng khắc 5 tiếng tuy ngắn ngủi trôi đi nhưng cũng lại thật dài … Nhưng Okabe biết, anh ko lẻ loi mà tại các đường thế giới, những Kurisu, những Daru hay Suzuha sẽ vẫn còn đó, vẫn giúp đỡ anh để cứu lấy Mayuri, để chống lại số phận khắc nghiệt.
Cách xây dựng các tình tiết cao trào khá hoàn hảo khi liên tục tạo nghi vấn và dẫn dắt người xem sâu hơn vào những dòng lặp thời gian những tưởng không hồi kết. Mỗi một vòng lặp lại là những trải nghiệm mới cho Okabe, đánh vào cảm xúc người xem, vì tuy “lặp” nhưng không thực sự “lặp lại” một cách hoàn toàn. Hình tượng Okabe đã khác biệt so với ban đầu. Anh chẳng còn là một nhà khoa học điên, anh chẳng muốn giả điên nữa. Giờ đây, anh chín chắn, trưởng thành hơn, nhưng sao lại cũng thật già ... trước mắt anh là một sứ mệnh quan trọng: bằng mọi giá phải cứu Mayuri.
Sau bao thăng trầm sát cánh cùng Kurisu để tìm ra được chìa khóa sinh mệnh cho Mayuri, những tưởng đã có thể thở phào nhẹ lòng ... Những tưởng sẽ có một cái kết hạnh phúc thì sự thật phũ phàng khác lại xuất hiện. Tai họa ập đến tai họa, bi kịch lại được tái hiện khi Okabe phải đứng trước giữa 2 sự lựa chọn: nếu Mayuri sống thì Kurisu sẽ phải chết, và đó là những dòng lặp chẳng thể thay đổi được. Làm sao anh có thể chọn lựa giữa 2 người mà anh thương yêu-quý trọng nhất? Hẳn là cảm giác các bạn - cũng như mình, chẳng còn từ gì để có thể "cảm" cho Okabe ngoài sự "đắng cay". Số phận cứ như đang trêu ngươi vậy, qua những gì Okabe đã trải qua mà nó còn muốn "thử thách" anh nữa sao? ... Đến đây ta có thể thấy Okabe như một người thực sự lạc lối, đã mất hết niềm tin vào cuộc sống và chỉ muốn vứt bỏ đi tất cả. Qua chi tiết suýt phá nát điện thoại và đập máy thời gian - nếu anh thực sự làm vậy thì đây là dấu chấm hết cho các vòng lặp, anh đã đầu hàng số phận và chấp nhận sự ra đi của Mayuri. Thế nhưng, bên cạnh anh vẫn còn đấy một chỗ dựa tinh thần, và cũng lại là người thấu hiểu nỗi lòng anh nhất. Tập 22 có thể nói là điểm sáng cho phát triển nhân vật khi nội tâm Okabe được bộc lộ khá rõ, cũng như việc đề cao vai trò Kurisu và mối quan hệ cả hai(mãi đến giờ mới tìm được điểm mà thích Kurisu ngoài ấn tượng ban đầu). Mình sẽ làm rõ điều này trong phần characters.
"El Psy Congroo!!!!" baby
Đến với cái kết, S;G có thể xem là một trong những bộ có cái kết làm mình ấn tượng nhất trong nhiều năm xem anime. Epic? Masterpiece? ... hay cứ gọi sao tùy thích các bạn, nhưng đó là cái kết làm mình ... suýt nhảy khỏi ghế ngồi và ôm cái màn hình vì quá sung sướng. Cái cảm giác thú vị và bất ngờ khi tận mắt thấy một Okabe 33 tuổi - trưởng thành và chững chạc với giọng nói trầm rất, rất badass - diễn giải tinh tế cái kế hoạch giải cứu Kurisu cho Okabe hiện tại nghe(well it DOES sound like a plan). Cái nỗi đau tuy chỉ gói gọn trong 3 tuần thôi, mà dài như vô tận ... Nhưng giờ đây, nỗi đau ấy được biến thành sức mạnh, và chỉ Okabe - nhà khoa học điên, một kẻ dám thách thức cả thế giới, số phận hay những định luật-không-thể-phá-bỏ - mới là người thực hiện được phép thần kỳ. Nói đến đây, mình lại càng cảm phục Okabe hơn(tuy chỉ là nhân vật hư cấu, nhưng nếu đã xem anime thì, well ... có cảm giác như mình viết văn biểu cảm =), but really, don't mind ). Đây là nhân vật đầu tiên mình biết(hay do trí nhớ kém) tự lực, tự tạo ra điều thần kỳ bằng chính đôi bàn tay và nỗi đau từng trải - chẳng giống đa phần các male lead khác toàn trông chờ plot shield, phép thuật sẽ tự nhiên xảy ra, và sức mạnh niềm tin. Đánh lừa số phận à? Mình thích điều này, nghe thì có vẻ điên rồ nhưng đây là Okabe chúng ta nói về.
Anh ấy đã trở lại, the mad scientist, nào, đây là thời khắc phản công đánh trả định mệnh.
The mad scientist strikes back!!
Kết thúc đoạn vid là một cụm từ bạn sẽ phải nhoẻn miệng cười, mà qua đó, ta biết được - anh đã trở lại, một mad scientist với câu cửa miệng:" El Psy Congroo!!!!!!!" (fk yeah). Đây là một ending hoàn hảo do chính Okabe tạo ra. Nhiều người vẫn cho rằng bad end sẽ tạo ấn tượng tốt hơn, tiếc rằng trong trường hợp này mình lại chẳng đồng tình.
Hãy tưởng tượng, một vở kịch dù được dàn dựng tinh xảo nhưng nếu diễn viên ko thực sự xuất sắc thì sẽ làm giảm đi hẳn giá trị của vở diễn. Nếu mẫu kịch bản, cốt truyện dàn dựng nên sân khấu mang tên Steins;Gate, thì tuyến nhân vật chính là thứ tinh túy, quan trọng nhất góp phần vào thành công cho siêu phẩm này. Có thể nói dàn nhân vật trong Steins;Gate là phần thú vị nhất của cả series để theo dõi, bởi ai cũng có tính cách rất khác nhau, muôn mặt muôn vẻ. Tất nhiên đã có nhà khoa học điên thì sẽ không thể thiếu những trợ lí đắc lực bên cạnh, từ một cô gái thông minh, thiên tài nhưng tsundere, suốt ngày đỏ mặt vì bị 2 anh trong hội hùa nhau trêu chọc, đến cánh tay trái là một anh bụng phệ mập mạp nhưng lại là siêu hacker, có thể dễ dàng bẻ gãy hệ thống tường lửa của tổ chức lớn thế giới, hay đến một em tính tình thùy mị, dịu dàng và có vẻ ngoài xinh xắn còn hơn hẳn người con gái thứ thiệt nhưng lại là … trap. Hầu như mọi nhân vật đều có chiều sâu cần thiết, những phát triển trong tính cách (trưởng thành, mối quan hệ) diễn ra hết sức tự nhiên, ko ràng buộc xuyên suốt 24 tập phim.
Sẽ thật thiếu sót nếu ko bàn đến những khoảng đấu tranh nội tâm trong mỗi nhân vật (có thể thấy rõ điều này qua Okabe, khi anh đứng trước các sự lựa chọn, và các thành viên trong lab), trên hết là sự tương tác giữa các nhân vật. Họ cũng là những con người, cũng rất đời thường, có khổ đau, vui buồn, hạnh phúc và cả tuyệt vọng. Steins;Gate đã rất chăm chút vào từng nhân vật, chú trọng xoay quanh mối quan hệ của họ với nhau. Nếu một khoảng khắc nào đó của Steins;Gate làm bạn mím môi, xúc động mạnh khi chứng kiến những gì đang xảy ra đối với một nhân vật yêu thích, thì Steins;Gate đã thành công trong việc truyền tải “cảm xúc” đến cho người xem. Và rồi, họ - những nhân vật - thay đổi. Nếu như bạn nghĩ đây là một câu chuyện hài, điên khùng về du hành thời gian, hay một câu chuyện viễn tưởng bi tráng đưa bạn đến hết bất ngờ này rồi lại đến bất ngờ khác, thì bạn mới chỉ đúng có một phần thôi. Đây là một câu chuyện về nhóm bạn thân thiết, những con người "lập dị" sống xa lánh với xã hội, vô tình khám phá ra cỗ máy thời gian và cách mà nó ảnh hưởng lên cuộc sống mỗi người và mối quan hệ của họ.
Sau series Steins;Gate, Whitefox đã nằm gọn trong danh sách những hãng animation yêu thích của mình bởi chất lượng cực kì ổn định. Nếu so về chất lượng giữa các bộ hiện nay, thì dù được sản xuất 2 năm trước nhưng Steins;Gate vẫn có chỗ đứng trong hàng ngũ những bộ có mặt hình ảnh đỉnh cao, đồ họa ấn tượng. Nhất là các chi tiết, cảnh nền được chăm chút đầu tư, như những tòa nhà cao chọc trời, dãy phố đông đúc người qua lại, khu phố Akihabara nhộn nhịp đầy màu sắc và “moe” tràn ngập, hay chỉ đơn giản là hình ảnh căn phòng lab nhỏ nhắn, chật hẹp nhưng lại ấm cúng của Okabe … Các cảnh quay được đảo góc liên tục(ta sẽ thấy tuy cùng một hình ảnh nền nhưng góc độ cảnh vật sẽ khác, chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ thấy Whitefox đã chăm chút cho đứa con của mình như thế nào), tạo cảm giác đa chiều quan sát, ko chán cho người xem, khiến họ như thể là một phần câu chuyện. Dần về sau, những đoạn đảo góc diễn ra với nhịp điệu nhanh trong các cảnh hành động, làm tăng thêm không khí kịch tính. Chẳng dừng lại ở đó, dù hiếm hoi nhưng ở một số đoạn cảnh 360 độ xoay quanh nhân vật hết lần này đến lần khác, giúp người theo dõi có cái nhìn bao quát về sự kiện đang diễn ra trong Steins;Gate: như đoạn cả khu phố Aikihabara thay đổi thành khu phố điện tử thông thường làm khá tốt.
Có thể thấy hãng sử dụng tông màu hơi tối hợp với không khí có phần u ám ngập tràn nỗi tuyệt vọng phần nửa sau, dù vậy thì các màu sắc sử dụng rất chân thật(ko sử dụng cùng gam màu khi có hiệu ứng ánh sáng -> chỗ có bóng màu sắc sậm hơn, etc), tương xứng với mức độ tỉ mỉ trong chi tiết cảnh nền. Sang đến phần animation, nếu nói ko ngoa thì Steins;Gate có chất lượng ko thua gì một bộ film dài, cử động nhân vật rất mượt mà và uyển chuyển xuyên suốt 24 tập (khác với một số bộ chia kinh phí ko đều tay, sẽ có hiện tượng art drop, một số ep đầu animation/art chất nhưng càng về sau thì càng thụt lùi, màu sắc nhợt nhạt, thiếu khung hình/giây tạo cảm giác chuyển động đơ và cứng, etc).
Tạo hình các nhân vật vẫn giữ những nét và chi tiết giống với nguyên bản so với visual novel, Okabe với bộ dạng cao gầy, mặt râu ria … tèm nhem đúng với hình dáng của một anh NEET hơn là nhà khoa học khùng(lol), thiết kế các nhân vật nữ vẫn có những nét moe, nhưng vẫn có phong cách riêng từ game, mà nếu so sánh với hiện tượng moe hóa hiện giờ sẽ dễ dàng nhận ra sự khác biệt ở cặp mắt. Lúc đầu mình chẳng ưa gì nét vẽ nhân vật trong Steins;Gate, nhưng sau một thời gian thì lại say mê đến lạ thường. Có thể nói chẳng tìm ra đc điểm gì để chê khi nhận xét về mặt artworks/animation, ít nhất là đối với một bộ sci-fi như Steins;Gate chứ ko hề thuần action.
Góp phần vào sự thành công trong Steins;Gate, phải kể đến phần lồng tiếng được thể hiện quá xuất sắc của các seiyuu và những bản nhạc đệm phù hợp với không khí của bộ. Seiyuu chính là cái “hồn” của dàn nhân vật trong một vở kịch xuyên không gian- thời gian mang tên “Steins;Gate”. Chất giọng điên khùng của Okabe được thể hiện tuyệt vời qua giọng Mamoru Miyano (vốn là seiyuu gạo cội, thủ vai Yagami Light trong DN -> ko xa lạ với một số bạn rồi), hẳn ai cũng phải phì cười với màn sổ tiếng Engrish khá chuối nhưng cực cool, Sonuvabitch khó quên, hay tiếng hắng giọng, tsk tsk và những tràng cười … điên dại mà gượng gạo mang đậm dấu ấn Hououin Kyouma.
Các seiyuu khác cũng hoàn thành tốt phần vai của mình, nói ko ngoa thì họ chẳng thua kém so với diễn viên thực thụ là bao, từ chất giọng tsun đặc trưng cho nhân vật Kurisu sở hữu, từ những đoạn cảnh ai nấy cười đùa, trêu chọc nhau trong gian nhà nhỏ nhắn ấm cúng, đến những đoạn cảnh drama, chia tay cảm động ... Riêng với voice Suzuha thì mình hơi bất ngờ tẹo vì giọng lồng tiếng của Yukari nghe khá giống với seiyuu Eri Kitamura (tưởng bở).
Các bản nhạc đệm chêm vào hợp với hoàn cảnh, góp phần làm dấy lên tình cảm người xem và đưa họ đến với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, như các bản nhạc đệm não nề lúc chia tay Suzuha, hay trong các đoạn tự sự tâm tình giữa Okabe và Kurisu tại tập 22. Một mặt nào đó thì các bản nhạc đệm chính là thứ muối chà xát vào lòng người xem tại các đoạn drama.
Sau đây là 2 bản ấn tượng nhất đối với mình
Believe me
Promised
Steins;Gate là một trong số ít các bộ sở hữu cả opening lẫn ending hay, làm mình ấn tượng. Hơi tiếc vì 2 bản op/ed đều được dùng cho cả 2 cour (thông thường sang đến cour thứ 2 [từ tập 12,13 trở lên] NSX sẽ thay mới cả op/ed). Mãi về sau trong các tập cuối mới có nhiều bản ED thay thế.
Bài OP với phong cách j-rock sôi động, “hacking to the gate”. Tựa bài hát làm mình liên tưởng đến chủ đề bộ, mở khóa cánh cổng, chống lại số mệnh .
OP
Bài ED đầu: Toki Tsukasadoru Juuni no Meiyaku, đây là bài đã làm mình nghe đi nghe lại ko biết bao lần bởi giai điệu hay và dễ nghe, trong giai điệu ấy còn có chút gì đó … bi hùng mỗi khi nghĩ về Steins;Gate (chắc đó là lí do vì sao đọng lại lâu vậy), cách phối hợp âm, sử dụng piano, các loại nhạc điện tử và trống nghe giống như một bản giao hưởng nhỏ có lời hát. Lời bài nhạc khá ý nghĩa, bạn có thể tìm thấy các bản dịch trên Vns.
ED1
Sau đây là các bản ED đc sử dụng trong tập 23 và 24:
ED2: Sky Clad no Kansokusha
ED3: Another Heaven
Khá là kết bản cuối, giai điệu nhẹ nhàng, như ám chỉ một nơi chốn thanh bình khi bão đã qua, sau cơn mưa trời lại sáng …
Bên lề:
Phần này là phần tớ sẽ cung cấp thêm một số ít thông tin ko dễ tiêu hóa trong anime. Nếu có sai sót thì xin cứ góp ý.
Tóm tắt diễn biến ep1: Có thể nói đây là ep quan trọng nhất nhưng lại yêu cầu lượng thông tin từ các ep sau để hiểu rõ. Ngày 28/7 Okabe đến dự buổi thuyết trình của giáo sư Nakabachi, original world line là beta, sau đó anh nhìn thấy kurisu bị đâm. Okabe nhắn tin đến di động daru trước tòa nhà radio -> trigger D-mail đầu tiên làm dịch chuyển dòng beta thành alpha world line.
Attractor fields: Nơi hội tụ của nhiều đường thế giới(world lines) nhưng thường dẫn đến một kết quả(định mệnh).
_Alpha world line: vào năm 2036, SERN thống trị thế giới. World này đc kích động bởi d-mail okabe gửi cạnh tòa nhà radio -> dẫn đến việc sern phát minh ra cỗ máy thời gian, và cũng là thế giới mà Mayuri sẽ chết trong năm 2010.
Để thay đổi thế giới thì suzuha từ world line A quay trở về quá khứ.
_ Beta world line: nếu tin nhắn đc xóa ra khỏi kho dữ liệu của SERN -> dẫn đến việc SERN ko thể hoàn thành time machine, đây là thế giới mà Mayuri sẽ sống, nhưng cũng lại là thế giới mà Kurise chết. Đồng thời kéo theo cuộc đại chiến thế giới III.
Mục đích của Suzuha là từ Alpha world line trở về năm 1975 để tìm IBN 5100, giao vào tay Okabe thay đổi quá khứ dẫn đến thay đổi tương lai chuyển tiếp world line Alpha -> Beta. Tuy nhiên nếu muốn ngăn chặn thế chiến thứ III thì cũng đồng nghĩa với việc phải cứu sống đc Kurisu, và từ đó mới dẫn đến dòng thế giới "Steins;Gate".
_ Steins;Gate world line: dòng thế giới ko bị ảnh hưởng bởi attractor field, nơi Okabe đã đánh lừa chính bản thân ở quá khứ bằng cái chết “giả” của Kurisu. Thay đổi kết quả mà ko chỉnh sửa quá khứ đã đc dựng nên. Nói ngắn gọn thì đây là happy end, Kurisu và Mayuri đều sống.
--- "This is the choice of Steins;Gate, El Psy Congroo!!" ---
Đánh giá:
Plot/Story: 9.0
Characters: 9.5
Artworks/Animation: 9.0
Sound/Music: 8.75
Enjoyment: 10/10
-------------------------
Overall: 9.3/10
Credit: Nhờ sự giúp đỡ của vài bạn mình mới có thể hoàn thành bài viết này. Xin chân thành cảm ơn:
_ bạn Mọt giúp mình phần tab nhân vật, Shiroyukihime giúp mình phần design cho tab, và 1 thằng bạn thân làm giúp mấy cái banner(plot,art,etc).
Đánh dấu