Extra: So sick
----------
_Ngươi rảnh nhỉ?
_Còn phải ngôn. Mà ngắm ngươi cũng vui mà.
_Sở thích quái lạ.
Có một sự thật là Scorpio rất khoái qua nhà Capricorn chơi, mà cũng không hẳn, dù không có việc gì cô cũng qua chỉ để ngắm người yêu mình làm việc. Lâu lâu, không chịu nổi, cô lại đưa Capricorn về nhà mình để được ngắm lâu hơn, và để ăn tối cùng cô nàng băng giá này. Không hiểu sao, Capricorn luôn nghe lời Scorpio, không phải dạng bảo gì làm nấy nhưng cũng rất biết cách khiến con bọ cạp đen cảm thấy dễ chịu và bớt nghĩ lung tung.
_Ngươi ngồi đây làm ta chẳng nghĩ được gì.
_Vậy ngươi cứ coi như ta không có mặt đi.
_Thế thì tội lỗi quá.
Scorpio cười rồi bước ra khỏi phòng mình. Capricorn ngồi một mình, nhìn tờ giấy kín chữ trước mặt, thở dài. Bài tập nhiều quá, giáo viên lúc nào cũng gửi đống giấy lộn này về để học sinh làm, trừ những kẻ lười biếng của lớp Đặc biệt ra thì ai cũng được nhận. Cơ bản vì có gửi thì tụi nó cũng chả làm, trừ Capricorn không nhận được nên phải kiếm bài tập từ mấy lớp thường khác. Nhưng lỡ tay lấy nhiều quá nên giờ phải làm cho hết, hết rồi lại có đống nữa, ôi, đời.
_Thôi mệt quá, dẹp, dẹp hết. Mà không được, sắp đến hạn nộp rồi. Phải làm cho xong. Sao không nghĩ được gì thế này, mệt não quá?
_Cần ta giúp không?
_Tưởng ngươi đi rồi.
_Đây là nhà ta, ta có quyền đi bất cứ đâu ta thích. Ngươi gặp rắc rối thì ta sẽ giúp ngươi.
Scorpio xuất hiện trở lại vào phòng kèm theo một bình cafe và hai cái tách. Cô đặt xuống bàn và pha cho hai tách rồi đưa cho Capricorn. Cô nàng băng giá nhận lấy, áp nó trong hai tay, thổi thổi rồi làm một ngụm nhỏ. Scorpio uống tách còn lại, ngồi xuống cạnh Capricorn và nhìn vào đống giấy. Cô đặt cái tách xuống bàn, rút một tờ giấy ra, viết viết gì đó. Xong, Scorpio đặt lại chỗ cũ rồi tiếp tục thưởng thức tách cafe của mình. Capricorn cầm tờ giấy lên, nhìn một hồi.
_Đống này ta tự làm cũng được, không cần ngươi giải quyết hết như thế.
_Chờ ngươi làm thì lâu lắm, xong được một tờ rồi, còn muốn gì nữa. Dẹp hết đi, đầu óc ngươi đủ thông minh để vượt qua mọi kỳ kiểm tra mà, kể cả cái cuộc thi tài năng hằng năm.
_Nhưng ta muốn có việc làm, ngồi không thì chán, mà đụng đến thứ gì thì lại lên cơn lười.
_Vậy sao? Ta có việc cho ngươi làm đây, ta nghĩ là ngươi có muốn lười cũng chả được đâu.
Scorpio dí sát và mặt Capricorn, cô cầm hai tách cafe để sang một bên, nắm lấy tay Capricorn và đè cô nàng xuống cái giường bên cạnh. Capricorn không những không chống cự được mà còn cảm thấy sức mình như yếu dần đi với mỗi cái liếm của Scorpio. Cô nhắm mắt lại cảm nhận hơi nóng và sự cuồng nhiệt trong từng cái hôn từ miệng rồi tới dần xuống phía dưới.
--------
Scor: sao lại có cái màn này, đây không phải là Yuri đấy chứ?
Auth: tại thích đấy? Vấn đề? Tôi cũng là Bọ Cạp đấy.
Capr: câu hỏi là tại sao lại có cảnh tôi nằm dưới thế này, tôi công ngời ngời vậy mà?
Auth: truyện của tôi, tôi có quyền. Không thích thì tôi chuyển sang cái khác vậy.
--------
_Mình vừa viết xong một chương nữa này, cậu đọc không?
_Ừ, đưa mình xem nào.
Pisces đưa cuốn sổ của mình cho Cancer xem. Cô lật ra một trang đang viết dở và dán mắt rồi đó. Trên khuôn mặt lâu lâu xuất hiện những biểu cảm thú vị khác nhau nhưng cũn có một số khiến Pisces hơi lo ngại không biết mình viết hay hay dở. Cancer đọc xong, gấp cuốn sổ lại rồi lại mở ra trang cũ trả cho người kia. Cô nở một nụ cười làm người kia hơi bối rối. Pisces khẽ quay mặt đi, thẹn thùng vuốt tóc mình rồi quay lại, lấy mấy đầu ngón tay chọt chọt vào nhau.
_Cậu thấy thế nào? Có kỳ cục quá không?
_Không, mình thấy lãng mạn sến súa cũng hay mà. Cậu viết được lắm, sau này có thể trở thành nhà văn đấy.
_Cậu quá khen à.
Pisces nhận lại cuốn sổ rồi tiếp tục viết lách. Cancer quay lại với công việc may vá đang dang dở của mình. Cô ngừng lại một chút, suy nghĩ lung tung đến tương lai sau này, rồi mỉm cười một mình và tiếp tục thêu thùa. Pisces cũng thấy cái hành động vừa của Cancer, cũng nảy ra vài điều ngớ ngẩn nhưng rồi cũng mặc kệ. Nhiều giờ trôi qua, cũng đã gần tối, hai ngươi im lặng một hồi lâu thì nghe tiếng lách tách của đồ bằng sứ, Pisces biết đã đến giờ uống trà chiều. Cô đứng dậy.
_Đến lúc phải về rồi, mọi người đang đợi mình ở nhà. Khi khác mình lại sang nhé? Cancer, nhớ giữ gìn sức khoẻ.
_Cậu mới lại là người cần giữ gìn sức khoẻ ấy, Công nương Pisces. Cậu quên mình là con gái bác sĩ phẫu thuật à?
_Biết chứ nhưng cẩn trọng vẫn hơn. Thôi mình về đây.
Pisces chào Cancer rồi vội vã chạy ra khỏi dinh thự, theo người đánh xe Hoàng gia trở về nhà. Cancer ở lại một mình, cô đến gần cửa sổ và nhìn ra ngoài trời, nhìn bóng người yêu khuất xa dần. Cô mỉm cười quay người đi và thu dọn lại đống đồ trong phòng. Trời cũng đã tối, Cancer xuống phòng ăn, bảo đầu bếp làm nhanh cho cô vài món trong lúc chờ bà mẹ bác sĩ và ông bố thợ cắt tóc trở về. Cô cầm ly nước của mình lên, ánh mắt nhìn vào không trung, tưởng như Pisces đang ngồi đối diện với mình, mỉm cười.
_Chúc cậu buổi tối vui vẻ, Pisces, người trong mộng của mình.
Rồi Cancer hạ ly nước đó xuống và bắt đầu thưởng thức món ăn đầu tiên của mình trong buổi tối này.
---------
Canc: sến súa vừa phải thôi, tôi đâu phải kiểu người như thế này.
Auth: lại phản đối, tôi phải viết thế nào mấy người mới vừa lòng đây?
Pisc: tăng chi tiết tả cảnh và tưởng tượng của từng người lên.
Auth: Đó là điều kinh khủng nhất tôi từng được biết.
Đánh dấu