Thời gian: 822
Địa điểm: Ngũ Vân
List tương tác: 1 -
2 -
3 -
4 -
5 -
6 -
7 -
8 -
9
---
Vừa ăn vừa nói chuyện, người bố trẻ kiêm cậu con trai cũng vừa không ngưng tay. Hết bón cho Regalo, bón à nhầm gắp đồ cho cha, rồi lại rót nước rót mắm. Nhưng cái bát của Rosa vẫn được cha Hằng gắp đồ ăn cho, Regalo nhìn hai người gắp đồ qua lại cũng không muốn chịu kém cạnh, bé con lấy một đôi đũa, hai tay cầm mỗi chiếc một lúc xiên hai miếng đậu, rồi cố gắng thả bào bát của ba và ông nội. Nhìn bát của mình cứ chưa kịp vơi đã đầy ú ụ, nam thanh niên phì cười một cái rồi cúi đầu ăn.
"Con tưởng cha tính để cho con cả hòn đảo này? Có ngôi trường thôi sao?"
Rosa làm bộ mặt kiểu lưu manh nói đùa, vừa nói xong thì ăn bị nghẹn một cái, thanh niên mặt đỏ tía tai vơ lấy cốc nước uống vội, nhưng vẫn phải cười một trận đến rớt nước mắt mới chịu. Regalo ở bên cạnh nhìn đã thành quen, bình tĩnh vừa ăn vừa vỗ cái nắm đấm tí hon thùm thụp lên lưng ba, còn lấy cái khăn mùi xoa em bé của mình đưa ba lau miệng.
"Ấy chết không được mưu tính than lam thế, Altair cảnh cáo con đó"
Đến đây Rosa cố gắng thả lỏng người, giải quyết đồ ăn một cách từ từ.
"Thú thật, đến bây giờ con khinh công vẫn chưa vững, con nghĩ có lẽ do con có hơi... sợ độ cao. Hồi mới nhập môn tập khinh công, lắm khi con toàn phải giữa buổi về kí túc thay quần, đến nay ở trên cao chân con vẫn không khỏi run một tí. Ngày xưa cha tập khinh công có như vậy không? Có phải thay quần không?"
"Nhưng mà cha nói đúng, khinh công là một bộ môn tập luyện thân thể rất tốt, còn có thể dùng để tôi luyêj ý chí, bay nhảy ở trên cao cũng rất mát. Con kiến nghị mỗi năm mở đại hội võ lâm ở đây hoặc Viễn Dương, cho các em trường ta thi đấu bộ môn khinh công kết hợp đá cầu mây, ta sẽ có một môn thể thao trên trời."
"Bộ môn này thì phải đặc biệt mời ngài Trần Nhiên làm giám khảo"
Bọn họ cứ như vậy thao thao bất tuyệt những chuyện về thể thao văn hoá, văn hoá thể thao mãi (mà hầu hết là Rosa ngẫu hứng nghĩ ra cái gì liền nói cái đấy), đề xuất ra hàng đống ý tưởng trên trời: cưỡi Griffin đua trên biển, cưỡi Sói trượt tuyết, đột nhập địa bàn Goblin tìm kho báu,... còn ý tưởng nào khả thi không thì chưa biết. Nói một lúc lâu đến gần hết bữa ăn luôn, Regalo ở bên cạnh chăm chú nghe nhưng nhiều từ ngữ lạ quá, bé không hiểu, mặt bé ngây ra như cái màn thầu bốc khói.
"Chừng nào con đánh hạ được ta, lúc đấy xem như chiêu thức hoàn thiện."
"Hì hì hì" - Thanh niên cười - "Tưởng thế nào chứ đơn giản như thế này thì con... chưa làm được XD"
Nghe Phương Hằng khen mình cơ bắp, Rosa khoái trí nâng bắp tay lên vỗ bồm bộp vào thớ cơ săn chắc, nghe tiếng nó nảy nảy nảy nảy. Làn da cánh tay thấy rõ vùng dưới áo thì trắng trẻo, vùng để lộ thiên thì đã thành màu bánh mật, thanh niên càng lớn trên người càng phảng phất mùi vị đặc trưng của đàn ông Peiratis - toàn mùi muối biển.
Rosa càng cao lớn, nhìn sang cha càng thấy cha cứ như mỗi ngày lại bớt đi vài cân.
"Đâu con thấy cha gầy đi thật mà. Cha mau ăn nữa vào, ăn nữa vào!"
Nhác thấy đồ ăn trên bàn đã hết, Rosa gọi thêm một phần nữa để tiếp tục màn gắp đồ, Regalo cũng hùa theo gắp đồ vào bát ông nội, coi đây như một trò chơi mới.
"Có khi một tay nhấc cha được đó, cha không tin tí mình thử xem"
---------
@
Joseph Brown gâu gâu em cũng sozi, đợt này cũng lu bu quá giờ mới tranh thủ rep được >A<
Đánh dấu