Thời gian: 12/3/2063
Địa điểm: Room 1
List tương tác: 1 -
2 -
3 -
4 -
5 -
6 -
7 -
8 -
9 -
10
---
"Có lý do gì để không phải là cậu?"
"..."
"Hồi đó tụi mình học chung ở lớp dự bị của Mitellos, vẫn thường ngồi cạnh nhau. Mỗi khi ngẩng đầu lên đều thấy cậu ở đó, dần thì như một thói quen vậy. Thiếu sẽ thấy rất khó chịu. Ban đầu chỉ có thế."
"..."
"Cậu có đôi mắt rất đẹp. Đôi bàn tay cũng rất đẹp, và mái tóc cậu, phản chiếu ánh mặt trời, còn đẹp hơn nữa. Mình muốn ở bên cạnh cậu nhiều hơn, thật là nhiều."
"Chuyện là như thế."
"Vậy à?"
Có một khoảng rất lâu Elena mới nghe thấy lời nói của mình được đáp lại, chỉ là hai tiếng vỏn vẹn và ngắn ngủn, cùng một dấu hỏi chấm thoáng qua cũng ngắn ngủn quá đỗi. Gương mặt đang dán vào bức tường kia không rõ đang trông như thế nào. Không biết, Solne đang cảm thấy ra sao trước những lời nói tình cảm của Elena. Lần đầu tiên trong đời Solne nghe thấy Elena nói nhiều đến vậy, phải chăng, có chút không kịp load?
Chỉ biết, thứ đang mỗi lúc một rõ ràng trước mắt Elena lúc này...
Là vùng gáy trắng hồng đang dần biến thành đỏ au từ lúc nào.
Nơi nhạy cảm và mỏng manh nhất trên cơ thể ấy đỏ lên, kèm theo một sự nóng rực lan tỏa dần trong không khí, để Elena đang gần kề đến như thế chắc hẳn không khỏi việc không cảm nhận thấy. Như một cái lò nhiệt, hay là một cái túi sưởi khổng lồ, Solne bây giờ tương tự mấy thứ như vậy. Và công tắc để bật Lò-sưởi-Solne, không ai khác chính là Elena. Chỉ là mấy lời thổ lộ nhẹ nhàng, đơn giản, và thẳng thắn đến nhường ấy... đánh vào lồng ngực của Solne, đánh thùm thụp thùm thụp.
Không, quan trọng là, người nói những lời như vậy không là ai khác, mà đó là Elena. Cô gái nhỏ bé và dịu dàng nhất của Solne... mà Solne từng gặp, giọng nói thủ thỉ như gió nhẹ mùa xuân, và những lời ngọt ngào nàng thốt ra như là mật ngọt của rừng. Lần đầu tiên được Elena tỏ tình, ngoài ngạc nhiên và không thể tin nổi, Solne cảm thấy bản thân thật may mắn. Cảm thấy không thực và hồ nghi liệu rằng giây phút ấy có phải là sự thực không, những gì đã diễn ra trước khi tất cả bọn họ
đã chết khi ấy, là những gì đã thực sự xảy ra, hay tất tật chỉ là những thứ trong cơn mơ.
Nhưng giờ đây chẳng còn gì phải nghi ngờ nữa...
Solne chưa từng nghĩ bản thân đẹp đẽ đến vậy, như những gì Elena mô tả. Cô nghĩ mình thô kệch, cô nghĩ mình có vẻ ngoài đáng sợ, cô nghĩ gương mặt bệnh tật của mình không thể truyền đạt được điều gì đến cho người khác. Cô nghĩ không ai thích được cô đâu. Nhưng những gì Elena nói lại trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ bấy lâu nay của Solne...
Solne không tưởng tượng được ra bất cứ gã đàn ông nào, hay là ai nói những lời như vậy với cô, mà cô sẽ không cảm thấy khó chịu hay dối trá. Solne sẽ không tưởng tượng ra được rằng mình sẽ nghe một tên con trai nào đó đến nói với cô rằng
"Em đẹp như nàng tiên" hay gì gì ấy, mà sẽ không đấm nó một cái vào giữa mặt. Bất cứ nói cô đẹp, cô đều bực mình, cô nghĩ họ đang đem cô ra trêu đùa, trước đây cũng đã từng có không ít gã như vậy.
Nhưng giờ đây... đó là Elena.
Elena đã nói vậy, cô có nên phủ nhận không? Cô có tin Elena không?
Ơ đương nhiên là tin chứ. Sao cô lại có thể không tin Elena được?
Elena không nói dối, đó không phải những lời nói dối, hay đùa giỡn. Solne có thể nghe ra được.
Nên chắc là... sự thực đúng là như vậy. Ừ... chắc là, Solne cũng không đến nỗi nào đâu nhỉ.
"... Cậu cũng vậy."
Câu thứ hai, lại mất thêm một lúc rất lâu nữa để bật ra. Vài phút? Mười lăm phút?
Mặt vẫn đối diện với bức tường ấy, cái bức tường ngày nào tối nào đêm nào cũng nhìn đến quen, đến sờn đục cả giấy dán tường ra. Giọng nói trầm ổn dội lại từ đó.
"Cậu... cậu giống như cái... À không, không phải. Cậu trông... trông như... Ờ..."
"Lần... lần đầu gặp, ý là, lần đầu nhìn thấy cậu. Cậu lùn vãi. À không, ý tớ là... trông rất... nhỏ bé. Không phải, không phải đang coi thường cậu hay gì. Mà là... trông... trông giống, giống cái... cái bông hoa... hoa... hoa... hoa lan..."
"À ừ đúng rồi. Trông giống bông hoa lan, nhỏ như bông hoa lan."
"Hoa lan... trồng dưới đất... đất... phải là đất tốt, bón phân mỗi tháng một lần, tưới nước vào buổi sáng và chiều mát, tốt nhất chỉ trồng được ở xứ lạnh, ở Camerata thì... thì chỉ trồng được... trong nhà kính."
"Cậu thấy... cậu thấy hoa lan trồng dưới đất... à, đồng hoa lan bao giờ chưa? Camerata bây giờ không có nơi nào như vậy. Tôi... từng thấy rồi, ngày xưa, còn ở Nga... tôi có thấy, nhà tôi cũng... trồng một ít."
"Ý tôi là... tôi muốn nói là, hồi đó, tôi được nhìn thấy, hoa lan... ở dưới tán nắng... trông rất đẹp."
"..."
"Và cậu... cậu cũng vậy."
Elena unlock rank 5 with Solne
---------
@
Lania
Đánh dấu