Tsetsegmaa chớp mắt. Dụi? Dụi trán? Với mái tóc bông tuyết và đôi mắt to tròn thế kia ư?
Con nhóc bật cười, trong bóng tối đưa tay ra nhéo mũi sinh vật nọ. Cái gì chứ, con nít bên ngoài là sẽ chơi trò này sao? Hay ho nha vì Tsetsegmaa không biết đám con nít thường hay chơi gì hết. Tsetsegmaa sống như một cô công chúa ở tộc nó, mà công chúa thì tức là một mình.
“Cậu nghĩ mình là đại bàng con chắc?”
Tsetsegmaa nhe răng cười. Giọng điệu nghe có vẻ khó chịu vậy chứ thật ra con bé không khó chịu, cũng may Imouto không nghe được mà chỉ thấy cái mặt nó cười. Ừ, đại bàng con cũng hay làm vậy với nó nha. Đại bàng là loài kiêu hãnh, nhưng thỉnh thoảng chúng cũng sẽ rúc vào người con bé. Vào lòng bàn tay hay lên cái trán cao của Tsetsegmaa, như thế này.
Như thế này, mềm mại và yên lặng.
Tsetsegmaa từ nhỏ đã thích đại bàng nhất trên đời.
“Cho cậu xem cái này.”
Tsetsegmaa ra hiệu cho sinh vật nhỏ chờ một chút, thế rồi bắt đầu lục lọi trong mấy cái túi váy. Chuyện là đồ thảo nguyên may túi nhiều không thua gì trưởng lão Cái bang. Tìm cũng không mất bao lâu, trong tay Tsetsegmaa đã là một chiếc khuyên lông đại bàng.
“Lông của Merkut đấy.”
Con bé chìa ra cho bạn xem, lại cầm tay cô bạn đặt lên chiếc lông đen ánh sắc vàng. Khi nãy chộp tay cô kéo đi mạnh bạo bao nhiêu thì giờ lại rón rén bấy nhiêu, cẩn thận và khẽ khàng đem chiếc lông vuốt nhẹ trong lòng bàn tay bạn. Này giống ghê đúng không? Cảm giác âm ấm của lông vũ và mềm như tơ đó, rất giống cái dụi vừa rồi.
“Merkut là bạn tôi.”
Tsetsegmaa khi ấy chưa biết cô bạn không nghe được. Khoảnh khắc đó cũng qua đi rất nhanh, con bé cất chiếc lông vào túi, rồi thì lại thò tay kéo sinh vật nhỏ đi theo mình.
…
Tsetsegmaa có thể không để ý thấy cô bạn kéo tay mình, nhưng nó kéo tay bạn thì rõ ràng luôn. Thế nào rồi lại thành một đoàn rồng rắn, lọt thỏm trong lễ hội đông người.
Rồi thì đoàn rồng rắn chuyển qua màn thi cài đồ lên tóc nhau. Tsetsegmaa tiện tay mua thêm mấy xiên hồ lô, quay lại thì được sinh vật nhỏ gài món đồ của Sagitta lên tóc cho (Tsetsegmaa biết vì ba con bé thỉnh thoảng cũng có trao đổi hàng Sagitta ấy), lại thấy cả Emeres đã trùm khăn của nó từ bao giờ.
Ngay cả công nương nhỏ đoan chính đầy mình là Tsetsegmaa đây cũng suýt rớt mắt vì nhìn.
“Cái khăn đó…”
Là khăn đội đầu của nữ nhân đã có đính ước đó!! Các cô bé cũng có thể đội để phân biệt với các chị lớn đến tuổi tìm chồng trong lễ hội giao duyên đêm trên thảo nguyên, nhưng dĩ nhiên, một ngàn phần trăm là nam nhân thì không bao giờ đội. Đàn ông thường sẽ đội mũ da thú hoặc mũ vải tuỳ theo lề lối tộc nhân, Tsetsegmaa đội vì cả hai lý do. Giờ thì Emeres đội luôn rồi. Mà ảnh trông còn có vẻ thích thú luôn mới ghê. Ê nè, Tsetsegmaa nhìn thấy ông anh cười đấy nhé!
Tsetsegmaa kéo tay sinh vật nhỏ lại, nhét cho Pplthanh kẹo hồ lô, chưa kịp tìm cách hỏi xem có phải ở nhà Emeres cũng thích đội khăn cô dâu như vậy không thì chiếc khăn đã có địa chỉ mới. Mắt nó sáng lên khi nhìn thấy một gương mặt quen thuộc khác. Bình thường nó sẽ không thân thiện như thế, nhưng hôm nay là lễ hội! Còn thì anh trai kia cũng là một trong số những người nó muốn gặp lại trên đảo Kỵ sĩ Rồng.
“Anh Killian!”
Tsetsegmaa từ tầng chiều cao của những cô bé đưa tay cùng thanh hồ lô lên vẫy Killian. Miệng nó cũng đang ngậm một thanh nên tiếng hơi méo một chút, cơ vẫn nghe được rõ ràng. Tsetsegmaa đang định bảo Killian rằng kia là khăn cô dâu đó anh thì có vẻ Killian nhận biết được hay sao, hoặc do bị chạm trúng công tắc nào mà liền tháo vội chiếc khăn rồi đem giấu đi mất tích. Con bé nhăn trán -
Ủa là sao?? Nó dòm sang sinh vật nhỏ như đang cần lắm một lời giải thích ngay và luôn, nhưng khi người tiếp theo và được giới thiệu là em trai Emeres đến ấy, thì Tsetsegmaa nghĩ rằng mình tự có câu trả lời luôn rồi.
Chắc chắn! Trăm phần trăm! Giải được bài toán khó khiến Tsetsegmaa cảm thấy hưng phấn không thôi, nó nghiêng đầu chào anh trai đeo khăn hồng mới đến kia, giới thiệu tên nó, rồi thì rất tự tin mà hỏi rằng:
“Các anh đang chuẩn bị thành hôn à?”
Nên mới bận thử đồ cô dâu phải không? Nghe hơi sai nhưng Erhi luôn bảo Tsetsegmaa rằng mỗi nền văn minh lại có một phong tục riêng, chúng ta không nên đánh giá chớt chinh phong tục của họ. Bởi vậy mà Tsetsegmaa đang hỏi cũng rất nghiêm túc. Ở chỗ nó phụ nữ khi kết hôn mới tháo chiếc khăn con gái xuống, phủ lên đầu thành khăn che, nhưng nếu ở chỗ các ảnh nam nhân cần đội khăn che mặt khi kết hôn thì cũng không có vấn đề gì.
“Nhà em có cung cấp đồ cô dâu đấy, còn đang thương lượng giá cả với chủ mối ở đây nhưng nếu cần thì bảo em nha. À, em là Tsetsegmaa.” Con bé chìa tay ra cho Monoceros bắt lấy. Cách chào hỏi thì mỗi lần nó đổi một cách, bắt tay có vẻ vui vui liền xài hoài. Chợt nó nhớ ra cái gì, liền quay về phía sinh vật nhỏ.
“Ủa mà đại bàng con, cậu tên gì vậy?”
Cái rồi Tsetsegmaa dòm lên ba ông anh. Nó cần phiên dịch!
Trong một diễn biến khác thì kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó-nhưng-cứ-thích-tự-nghĩ-là-chẳng-ai-biết-đâu, khi đó vừa vặn đang đi loanh quanh trong khu, đã đứng lại một khoảng đủ xa để dòm cái nhà này. Lý do người đàn ông này đứng lại hiển nhiên vì không muốn chạm trán cả họ nhà người thương ở đó, nên là thoáng thấy đã trốn tiệt mất. Lý do khác nữa thì là vì anh ta còn đang bận take note. Nói cho đơn giản hơn, là đang bận ngắm người.
Có vẻ hợp đó, nhóc con.
Người đàn ông mỉm cười. Mái tóc đen như màn đêm che đi một chút nụ cười đó, anh ta nghĩ, nhất định về sau phải kiếm khăn voan cho Killian.
…
Tai cún gắn lên đầu, lại nhìn sinh vật nhỏ có tai thỏ lúc lắc. Tsetsegmaa ngẫm nghĩ một lúc lâu, rồi thì vươn tay lấy một chiếc tai gấu nâu đưa cho Emeres. Dĩ nhiên, có trả tiền đàng hoàng.
“Cho anh đó.”
Con bé nhét cái tai gấu vào tay Emeres. Nó không đội thẳng lên đầu anh chàng là vì Emeres cao hơn nó, và Tsetsegmaa cảm thấy như vậy không có được đoan chính cho lắm. Nó đã từng dụi đầu vào lưng anh trai này không có nghĩa ảnh là anh trai nó thật. Tai gấu thì vì nó thấy hợp hợp. Gấu xù lông, có móng sắc, thỉnh thoảng đanh đá lắm (Lãnh ca kể nó nghe nhiều lắm!), nhưng tính gà mái mẹ lại đần đần. Tsetsegmaa như vầy nên nó dòm ai cũng thấy đần hết. Hoặc do nó ở thảo nguyên với những người đần lâu quá. Emeres chính xác, là một người đần.
Mẹ, ông anh giới thiệu chỉ có “em trai anh”, “em gái anh”, nó biết gọi bằng gì??
“Chào em, Tsetsegmaa. Đã lâu không gặp. Em và mọi người có khỏe không?"
“Khoẻ ạ. Chị Erhi vẫn đi suốt, nhưng gần đây ba cho em đi cùng chị ấy rồi.”
Tsetsegmaa gật đầu. Con bé không thấy Emeres giới thiệu sinh vật nhỏ bên cạnh nên hẳn là họ có quen biết hết. Nó lấy thêm một cái tai cún trắng lông xù đặt vào tay Killian, xong nghĩ nghĩ thế nào lại đổi thành vòng hoa lớn. Nhìn mái tóc vàng của anh em-trai-anh-Emeres (Tsetsegmaa liếc xéo ông anh một cái), nó bèn lấy thêm một cặp tai hổ vàng nữa. Còn cái tai cún trắng đeo chuông thì giữ lại trong tay mình.
Lát nữa nó đem về cho Erhi.
“Không cần đâu, em biết đường về. Đi chơi xong em tự về được.”
Tsetsegmaa nói, giọng chắc nịch. Trí nhớ là điểm mạnh của nó. Đi lại nãy giờ nó có thể đọc hết các khu vực trong lễ hội như đang xem bản đồ luôn, ở đâu bán gì cũng nhớ rất rõ. Tsetsegmaa chỉ cần đi chơi thôi.
@
Arshes @
InoyamaManaLisa @
Aria Verlotte
Đánh dấu