Thời gian: 03/07/818
Địa điểm: Khu dân cư phía Nam - Athás
Nghe đến kẹo, đôi mắt xanh chợt mở lớn. Cô ăn dầm nằm dề ở tiệm cả mấy tháng nay, nhưng vụ khuyến mãi kẹo này mới lần đầu nghe thấy à nha. Linnea chớp chớp mắt, mém chút nữa đã cầm lấy tay bác sĩ bé con mà dùng mắt long lanh năn nỉ. Đoạn nhìn thấy con bé vẫn đang cầm dao trên tay, cô bèn thôi.
"Vậy lần sau đi đến tiệm Dline với chị nha. Chị cũng muốn thử kẹo ở đó nữa. Nha."
Không cầm tay, nhưng vẫn làm mắt cún được.
"Bình thường á, chị thích ăn gì thì nấu món đó thôi."
Mà lại xét đến cái sở thích ăn uống thay đổi đến chóng mặt của Linnea, thì bảo cô gái liệt kê những món hay ăn thì hẳn cũng mất một buổi.
"Thường nhất vẫn là bánh ngọt, mấy món dễ làm mà lại nhanh ấy."
Để mang cho cậu bạn-cún Killian.
"Đồ mặn thì, khi lười thì bỏ pasta lên xong trộn đại cái gì đó. Lười hơn thì lấy bánh mì kẹp đại cái gì đó. Lười nhất là... lấy táo ăn."
Nói xong, đôi mắt láo liên nhìn Tiểu Khoan, chừng như lại sợ ăn mắng vì chỉ ăn táo cho qua bữa.
"Lặn san hô thì, chị thấy chỉ cần biết bơi vững vững là ổn rồi ấy. Chị Galatea cũng chỉ dạy chị học hít thở rồi cho đi lặn à."
Vừa nói, cô vừa dõi mắt theo con dao trong tay con bé. Tim đôi lúc lại nhảy lên khi thấy đầu dao mém xẹt qua làn da bác sĩ nhỏ. Này, cẩn thận chút bé ơi, mấy thứ đó sắc lắm.
"Thường thì là ở trong lab, hoặc là thực tập ở bệnh viện. Hồi đầu em cũng thực tập ghê lắm, toàn quên ăn thôi. Sau đó thấy như vậy rất tệ cho sức khỏe nên em cũng phải điều chỉnh dần, để cơ thể nát quá là không được. Khi vũ khí hỏng hết thì cũng chỉ còn mỗi cơ thể xác thịt này, cũng cần phải bảo dưỡng nó tốt mới được."
"À."
Tiếng thở dài nhẹ lăn khỏi miệng cô gái. Linnea khoanh tay lại, ngẫm nghĩ một chút. Cô cũng từng nghe công việc của các Combat Doctor rất vất vả, chừng như lại còn hơn bên Aethertech bọn cô nhiều.
Cơ mà...
Không ai để ý mà bắt con bé dừng lại sao?
"Ừa, biết vậy là tốt rồi."
Bàn tay đặt lên mái tóc đen dày, vò vò cho xù lên. Rồi cô lại cười toe một cái.
"Quan tâm bản thân, đừng để cậu bạn kia lo lắng nhé."
Đừng hư như chị. Câu nói không thành lời, tan vào làn gió thổi qua.
"Khi nào em muốn nghe thì ghé qua Sở, chị sẽ kể cho. Nhưng mà nhớ nói trước nhé."
Bởi nói Linnea đam mê lĩnh vực này là một chuyện, kiến thức thực của cô gái khá là chắp vá. Hậu quả của việc tự học không qua trường lớp đào tạo bài bản. Sử dụng cho nghiên cứu bình thường thì khá ổn, bởi cô chỉ cần biết làm như thế nó sẽ hoạt động chứ không phải quá chú tâm đến lý thuyết căn cơ. Nhưng mà, để kể cho người khác thì lại không nên.
Đến đây, cô gái đứng dậy, duỗi thẳng tay chân tỏ vẻ như mình đã khỏe lại. Một tay xoa đầu con cừu vàng, một tay lại chống hông, vui vẻ nói.
"Chị khỏe rồi này, mình vào phụ chị chủ nhà thôi ha."
Ngoài hiên nhà, mưa vẫn rơi tí tách, tí tách.
Đánh dấu