oOo VnSharing oOo

Go Back   Diễn đàn > Fan Clubs > Shounen-ai FC > Đam Mỹ Tiểu Thuyết >

Trả lời
Kết quả 11 đến 20 của 144
 
  • Công cụ
  • Hiển thị
  • Xem kiểu ghép

    Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
    1. #1
      Tham gia ngày
      10-09-2015
      Bài viết
      17
      Cấp độ
      1
      Reps
      0
      Trích dẫn Gửi bởi heoconbeotot Xem bài viết
      Đến bây giờ ấn tượng, đau lòng, khắc sâu nhất có lẽ là cái kết của bộ "Yêu straight" của Thiên Không. Đọc đến những câu văn cuối cùng thì không còn gì cản lại được, nước mắt cứ là rớt xuống, cảm thấy như nghẹn lại, mỗi tình tiết, mỗi lời nói của hai nhân vật từ đầu truyện cứ chạy qua trong đầu. Tiếc cho một mối tình, hiện thực không như những giấc mơ màu hồng mà chúng ta tự vẽ.
      Trích đoạn cuối, từ bản edit của nhà Nhật Lạc:
      "Kỳ thực, bản thân chẳng nhớ rõ ngày ấy mình lên xe lửa thế nào. Chỉ mang máng nhớ rằng lúc gần rời đi, Tiểu Vĩ nhét vào tay tôi một cái hộp nhỏ [Là do anh tự làm, em hãy giữ làm kỷ niệm.]
      Xe quay bánh rồi rời trạm rất lâu, tôi mới mở hộp ra.
      Trong hộp là một bức điêu khắc bằng gỗ.
      Trong tranh có hai thiếu niên dưới gốc cây đại thụ, tay trong tay.
      Ở dưới còn khắc vài câu:
      Tùng. Vĩ
      Ngày * Tháng ** Năm ****


      Tay cầm bức tranh, nước mắt đã khô nay lại chảy dài… "
      Bộ Yêu trai thẳng đau lòng lắm. Mình đọc đến đoạn cuối không cầm được nước mắt luôn. Haiz
      Trả lời kèm trích dẫn

    2. #2
      Tham gia ngày
      28-11-2014
      Bài viết
      14
      Cấp độ
      1
      Reps
      1
      Chỉ Là Lúc Đó Lòng Ngẩn Ngơ
      Thụ vốn yêu truc ma cua minh nhưng không được đáp lại, tình cờ thụ lọt mắt xanh của anh công. Từ đây những ngày tháng đau khổ của thụ bắt đầu. Lúc Công chìu Thụ thì thụ không chịu nhân mình yêu công khi thụ nhận ra thì công đã yêu em gái thụ và 2 người sắp có con. Cầu mà không được, thụ lật đổ công, công uống thuốc độc tự sát. Thụ đưa con công lên ngôi. Thằng nhóc lớn lên lại yêu thụ, nhưng lúc này thụ đã chán nản vì cảm thấy đã hoàn thành trách nhiệm với quốc gia, trả lại những lỗi lầm đã gây ra với công, nên tự sát.
      Bộ này có thể chưa phải thảm nhất hay là hay nhất. Nhưng từ ngày đọc bộ này xong, ta phải mất 1 tháng ngẩn ngơ rồi mới tỉnh lại được. Hai ~~~~, từ đó trước khi đọc truyện, ta phải check xem có happy ending không mới dám đọc.
      Trả lời kèm trích dẫn

    3. #3
      Tham gia ngày
      10-09-2015
      Bài viết
      17
      Cấp độ
      1
      Reps
      0
      Trích dẫn Gửi bởi raven48 Xem bài viết
      Chỉ Là Lúc Đó Lòng Ngẩn Ngơ
      Thụ vốn yêu truc ma cua minh nhưng không được đáp lại, tình cờ thụ lọt mắt xanh của anh công. Từ đây những ngày tháng đau khổ của thụ bắt đầu. Lúc Công chìu Thụ thì thụ không chịu nhân mình yêu công khi thụ nhận ra thì công đã yêu em gái thụ và 2 người sắp có con. Cầu mà không được, thụ lật đổ công, công uống thuốc độc tự sát. Thụ đưa con công lên ngôi. Thằng nhóc lớn lên lại yêu thụ, nhưng lúc này thụ đã chán nản vì cảm thấy đã hoàn thành trách nhiệm với quốc gia, trả lại những lỗi lầm đã gây ra với công, nên tự sát.
      Bộ này có thể chưa phải thảm nhất hay là hay nhất. Nhưng từ ngày đọc bộ này xong, ta phải mất 1 tháng ngẩn ngơ rồi mới tỉnh lại được. Hai ~~~~, từ đó trước khi đọc truyện, ta phải check xem có happy ending không mới dám đọc.
      Đúng là nên đọc truyện HE thì hơn, haiz, HE mà ngược còn thấy ngẩn ngơ, huống chi là BE
      Trả lời kèm trích dẫn

    4. #4
      Tham gia ngày
      13-11-2014
      Bài viết
      38
      Cấp độ
      1
      Reps
      0
      Cực ít khi đọc BE ( sợ đọc xong lại ướt gối nên thường check HE ta mới đọc mà dù có thì cũng không dám xem kết, sợ lại không chịu được
      Trả lời kèm trích dẫn

    5. #5
      Tham gia ngày
      03-12-2014
      Bài viết
      20
      Cấp độ
      1
      Reps
      0
      Ta sợ đọc BE lắm
      Trả lời kèm trích dẫn

    6. #6
      Tham gia ngày
      27-11-2014
      Bài viết
      49
      Cấp độ
      1
      Reps
      17
      Thanh Huyền - đến hết truyện, tên công vẫn chẳng bị ngược xíu xiu nào, thậm chí còn ko biết thụ đã chết. Từ đầu đến cuối người duy nhất ở bên cạnh ủng hộ thụ vô điều kiện lại là 1 tùy tùng nhỏ bé. Còn 2 người mà thụ đặt cả niềm tin và tình yêu thì sao? 1 kẻ vô tâm, 1 kẻ ko tin tin thụ, cả 2 đều gián tiếp bức thụ đến chết, cuối cùng lại bình yên vô sự. Hối hận nói suông thì làm quái gì


      Ta ấn tượng với 2 truyện SE khác là Mặc Chi Đồng và Phù sinh mộng chi Bích Lạc, nhưng cảm thấy cái kết đó là hợp lý, ko có gì phải tiếc nuối cả. Kẻ phải sống trong dằn vặt mời là đau khổ nhất.
      Trả lời kèm trích dẫn

    7. #7
      Tham gia ngày
      30-04-2015
      Bài viết
      11
      Cấp độ
      1
      Reps
      0
      Bình An.hx lỡ đọc rồi ms biết OE sệt -_-
      Trả lời kèm trích dẫn

    8. #8
      Chắc là bộ "chỉ là lúc đó lòng ngẩn ngơ".
      Bộ này có motip giống hệt bộ "Bích tiêu cửu trùng xuân ý vũ" bên ngôn tình nhưng mà "chỉ là lúc đó lòng ngẩn ngơ" còn đau lòng hơn nhiều bởi kết thúc BE.
      Tui đã khóc khi đọc "chỉ là lúc đó lòng ngẩn ngơ".
      Trả lời kèm trích dẫn

    9. #9
      Tham gia ngày
      09-08-2015
      Bài viết
      20
      Cấp độ
      1
      Reps
      0
      mình sợ nhất là be. Trong quá trình dù ngược tàn tệ mình cũng ok miễn là he. Bộ duy nhất be mình đọc ám ảnh đến giờ là khuynh tẫn thiên hạ-loạn thế phồn hoa. khi Vũ ca mất mình rất buồn. Càn huynh nén đau, giành lấy thiên hạ rồi tự sát theo làm mình nhớ mãi.
      Trả lời kèm trích dẫn

    10. #10
      Tham gia ngày
      14-10-2015
      Bài viết
      24
      Cấp độ
      1
      Reps
      3
      Trích dẫn Gửi bởi heoconbeotot
      Đến bây giờ ấn tượng, đau lòng, khắc sâu nhất có lẽ là cái kết của bộ "Yêu straight" của Thiên Không. Đọc đến những câu văn cuối cùng thì không còn gì cản lại được, nước mắt cứ là rớt xuống, cảm thấy như nghẹn lại, mỗi tình tiết, mỗi lời nói của hai nhân vật từ đầu truyện cứ chạy qua trong đầu. Tiếc cho một mối tình, hiện thực không như những giấc mơ màu hồng mà chúng ta tự vẽ.
      Trích đoạn cuối, từ bản edit của nhà Nhật Lạc:
      "Kỳ thực, bản thân chẳng nhớ rõ ngày ấy mình lên xe lửa thế nào. Chỉ mang máng nhớ rằng lúc gần rời đi, Tiểu Vĩ nhét vào tay tôi một cái hộp nhỏ [Là do anh tự làm, em hãy giữ làm kỷ niệm.]
      Xe quay bánh rồi rời trạm rất lâu, tôi mới mở hộp ra.
      Trong hộp là một bức điêu khắc bằng gỗ.
      Trong tranh có hai thiếu niên dưới gốc cây đại thụ, tay trong tay.
      Ở dưới còn khắc vài câu:
      Tùng. Vĩ
      Ngày * Tháng ** Năm ****

      Tay cầm bức tranh, nước mắt đã khô nay lại chảy dài… "
      Bộ đam mỹ đầu tiên mình đọc, đọc xong không biết có nên buồn hay không, phần lớn là trống rỗng. Vẫn thấy kết thúc của nó là đau lòng nhất.
      Không phải phản bội, không phải không yêu. Chỉ là cuộc sống.
      Trả lời kèm trích dẫn

    Đánh dấu

    Quyền viết bài

    • Bạn không thể đăng chủ đề mới
    • Bạn không thể gửi trả lời
    • Bạn không thể gửi đính kèm
    • Bạn không thể sửa bài
    •  

    Theo giờ GMT +7. Bây giờ là 21:28.

    Powered by vBulletin.
    Copyright© 2024 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.
    Board of Management accepts no responsibility legal of any resources which is shared by members.