Nếu như tháng Sáu là khởi điểm mùa ma thuật cực vượng của Sagitta, thì tháng Mười lại là khoảng thời gian yên ắng nhất của Orion.
Sau những lễ hội tưng bừng kéo dài đến cuối tháng Tám và tháng Chín bận rộn trong việc dọn dẹp, bảo trì hệ thống công cộng, con người Orion như rơi vào một giấc ngủ đông ngắn hạn. Các xưởng máy trở nên vắng vẻ hơn, những khu họp chợ cũng vãn dần, từ hai buổi một ngày xuống còn một. Người dân nơi đây dành nhiều thời gian với gia đình hơn như sự bù đắp cho suốt mười một tháng lao động miệt mài.
Với Linnea, tháng Mười chẳng đem lại gì cho cô ngoại trừ những gánh nặng. Không còn việc làm thêm, nguồn thu nhập của cô gái tóc đỏ lại càng eo hẹp hơn. Khung cảnh đầm ấm đằng sau từng ô cửa sổ cô bước qua thì chẳng khác gì mũi kim châm, khiến vết sẹo khi xưa lại được dịp nhức nhối.
Tháng Mười năm đó, Linnea quyết định sẽ ủ mình bên cạnh lò sưởi đã cải tiến phần nào. Vừa gặm bánh quy thanh lý vừa nghiền ngẫm những quyển sách kỹ thuật cơ khí cô vừa mượn được từ một người quen. Trừ những lúc chạy việc cho quán ăn gia đình ở gần đó, thì Linnea chỉ rời khỏi nhà một lần duy nhất. Chính là để đến gặp đoàn thương buôn vừa trở về từ Sagitta.
Ngoài phong thư màu nâu nhạt vốn đã quá quen thuộc, người thương gia lại dúi vào tay cô thêm một quyển sách bìa da dày cộm. Của chủ cửa hàng gửi, ông ta chỉ nói ngắn gọn như vậy trước khi hối hả bước vào trong, thu xếp đồ đạc để trở về với gia đình. Tuyết bắt đầu rơi lác đác, và Linnea đứng tần ngần ở đó một lúc lâu. Đôi mắt xanh mở to lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
Tiền nợ lần trước còn chưa trả, tại sao lại có thêm quyển sách này?
Phải cho đến lúc cô mở bức thư kia ra, Linnea mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Bởi hóa ra, anh chàng chủ tiệm không chỉ cho phép cho khất nợ, mà lại còn hào phóng cho cô mượn quyển sách này miễn phí nữa.
Quả nhiên là người tốt, cô vừa mỉm cười vừa hí hoáy viết thư. Hai chân khẽ nhịp theo một giai điệu vui vẻ. Tốt như vậy, hẳn cũng sẽ hiểu cho mình thêm một lần nữa ha.
Vì dù sao, đâu phải là Linnea quỵt nợ của anh ta. Không, cô vẫn sẽ trả tiền đầy đủ.
Chỉ là, chậm hơn một chút mà thôi.
"Gửi anh Otima,
Có những điều không nhất thiết nói ra, người khác vẫn có thể biết được. Có rất nhiều cách để biết, chẳng hạn như hỏi trực tiếp phía thương gia, những người đã gặp mặt anh trực tiếp.
Cảm ơn anh vì đã giải đáp tận tình các thắc mắc của em. Sự giúp đỡ của anh đã giúp em rất nhiều trong việc hoàn thiện dự án hiện tại. Tuy phải cần thêm một thời gian nữa trước khi nó đạt được độ hoàn thiện em mong muốn, nhưng quả thực em có thể đi đến được bước này cũng một phần nhờ có anh.
Về quyển ‘Những điều cần biết khi muốn thử rút trích và bảo quản năng lượng phép thuật từ bất cứ thứ gì", quả thực nó rất hữu ích nên em cũng muốn mua lại.
Nhưng mà, về vấn đề tiền bạc. Kèm theo phong thư lần này em có gửi đủ số tiền mua sách lần trước còn nợ anh. Còn tiền của quyển sách mới, em xin được trả anh vào đợt hàng sau. Em cũng muốn đặt thêm vài viên đá ma thuật màu đỏ, xanh dương và tím. Tất cả em sẽ thanh toán đủ vào lần sau.
Em xin hứa trên bộ cờ lê của kĩ sư Orion, em sẽ thanh toán cho anh đúng hạn.
Mong anh thông cảm, và cảm ơn anh nhiều.
Kính thư,
Linnea Baten."
Đánh dấu