Kinh doanh là hành động tìm cách biến tiền của người khác thành tiền của mình trong hoàn cảnh cả 2 bên đều hoàn toàn tự nguyện.
Chỉ cần đáp ứng điều này thì đều là kinh doanh, không phân biệt tốt xấu.
Đương nhiên để làm được như vậy, cả người mua lẫn kẻ bán đều phải làm hài lòng đối phương bằng sản phẩm-tiền của mình.
Nói cách khác, kinh doanh bất hợp pháp hay buôn lậu nói riêng về bản chất không khác gì kinh doanh truyền thống. Có chăng là không đóng thuế, một hình thức thu tiền bảo kê được xã hội công nhận và ủng hộ (ngoài mặt).
Đây không phải bênh vực những kẻ buôn lậu, nhưng dưới góc nhìn của chúng thì chính chúng mới là nạn nhân của một vụ trấn lột trắng trợn từ chính quyền.
Sản phẩm mình làm ra, thu mua hoặc vận chuyển, nghĩ tới nghĩ lui cũng chẳng có lý do gì chia lợi nhuận cho cái đám hoàn toàn không nhúng tay vào.
Tất nhiên đây là tư duy sai lầm.
Tiền bảo kê này thật sự có giá chỉ bảo kê chứ không hề nhận vơ.
Vậy thế nào là bảo kê? Chính là bảo vệ và đảm bảo hoạt động kinh doanh đó diễn ra suôn sẻ mà không gặp bất cứ trở ngại nào, ngoài ra còn là trách nhiệm với những đối tượng được bảo kê.
Không phải tự nhiên người dân trong ngôi làng nhỏ này có thể yên bình mà sinh hoạt. Tất cả là nhờ các chính sách của chế độ trong quá khứ cũng như hiện tại.
Mặc khác vào thời đại binh đao như hiện nay, khi kẻ thù của một đất nước thật sự là một đất nước khác, thì việc tăng cường lực lượng của quân đội là cần thiết. Đây cũng là một phần trong thỏa thuận bảo kê người dân.
Để làm được vậy thì triều đình đương nhiên cần nguồn tài chính khổng lồ, xuất phát từ các khoản thu thuế của dân.
Nói cách khác, nếu không đóng thuế thì đồng nghĩa với việc bạn đang sử dụng dịch vụ mà không cần trả tiền.
Khác với bảo kê quy mô nhỏ, sẽ gạch tên và bỏ mặc bạn. Khi giặc đến hay nền kinh tế sa sút, chính quyền không quan tâm việc bạn có đóng thuế không, bạn vẫn sẽ nằm trong sự bảo bọc của họ.
Chính vì vậy, buôn lậu không phải là tội. Tội ở đây là tội lừa đảo và trộm cắp.
Lừa đảo ai? Lừa đảo nhà nước, núp dưới sự bảo vệ mà không thực hiện nghĩa vụ đền đáp.
Cắp của ai? Cắp của những người dân khác khi tiền của họ phải trả cho việc bảo vệ bạn trong khi họ không tự nguyện.
Anh có thể giúp kẻ buôn lậu này bán hàng, nhưng sẽ không và không bao giờ làm lơ trước tội lỗi của hắn với triều đình và nhân dân.
Đồng ý bán, nhưng bí mật báo cho triều đình sau đó
@
Ultimate
Đánh dấu