Iron Keep, chiều tối ngày ... tháng ... năm ...
Và giờ thì Matilda đã hiểu, vì sao những người xung quanh lại dửng dưng như thế. Khi một việc đã trở thành quen, người ta sẽ mất dần ý muốn can thiệp vào nó. Đó là chuyện không hôm nay, thì sẽ là ngày mai, không giải quyết được hôm nay, và ngày mai rồi cũng thế. Không ai có thể cưu mang ai, hay đứng ra làm anh hùng nghĩa hiệp mãi được, nhất là khi có vay thì có trả.
Antoinette nói không sai. Nhưng con người vốn không bình đẳng. Kẻ không cố gắng thì không có tiền, nhưng cố gắng cũng chưa chắc đã có. Như cha cô cả đời lăn lộn, mỗi chuyến đi buôn là một canh bạc đầy rủi ro, đến giờ cũng có thể bất cứ lúc nào rơi vào cảnh phá sản. Chỉ cần một bước sơ sảy thôi, hay một kế hoạch tan thành cát bụi trong giây lát. Cô nhìn lại mình lúc này, giữa những con người xa lạ, kẻ lạnh lùng, người áy náy, nhưng chắc chắn không một ai muốn vì kẻ khác mà hi sinh phần lợi ích của bản thân.
Mười ngàn macca là số tiền có thể không quá lớn ngày hôm trước, lại là xa xỉ của ngày hôm nay. Cô có sẵn sàng bỏ ra khoản tiền lớn như thế cho một người không quen biết, cho dù biết điều đó có thể cứu lấy ông ta khỏi tình cảnh quẫn bách hiện giờ? Hoặc bản thân người đàn ông đó có cần đến sự giúp đỡ này, phía sau sự kiêu hãnh của một con người, và tính trách nhiệm khi điểm chỉ vào tờ giấy vay nợ? Đó vốn nên là trách nhiệm của ông ta, khi quyết định liều lĩnh vay một khoản tiền lớn, và lựa chọn giúp đỡ, nghĩa là nhận lấy trách nhiệm của kẻ khác lên vai, khi mà ốc còn chưa mang được nổi mình ốc.
"Vì thế nếu chuyện kia là sự thật, tôi thiết nghĩ tất cả chúng ta có thể cùng nhau nhận việc để kiếm tiền trong một ngày, được bao nhiêu hay bấy nhiêu."
Lời kêu gọi của Antoinette khiến cô chợt xao động. Dĩ nhiên, so với một người già, năm người trẻ tuổi như cô và những người đồng hành sẽ có thể dễ dàng lao động hơn nhiều. Nhưng tiền có thể kiếm được dễ thế thì bấy lâu cha cô đâu có cực khổ, cũng chẳng cần đến cô lặn lội đường sá xa xôi đi vay như thế này. Mà Justia Willowstone chỉ là một vệ sĩ, với mọi chi phí đi về đều phải do cha mẹ cô, hai bác Seiran, cha mẹ Antoinette và cha mẹ của Adrian chi trả. Cô liếc mắt qua từng người, dường như hơi giật mình nhận ra Adrian đã quay lại nhìn cô, lần thứ hai kể từ nãy giờ, giống như để xác nhận cô vẫn an toàn ở phía sau, không vướng vào thế cưỡi lưng cọp như anh và Antoinette.
"Người trẻ tuổi, chậc chậc..."
Cô nghe tiếng mấy người phụ nữ xung quanh rì rầm, có lẽ không nhận ra cô đi cùng ba người vừa lên tiếng can thiệp, nên cũng không e dè để cô nghe thấy. Người ta bảo, ngựa non thì háu đá, và cái tôi của người trẻ lúc nào cũng đủ to, để coi trọng sĩ diện hơn an toàn và đường lui của chính mình. Còn cô, người đứng ở phía sau, vẫn có thể dễ dàng giống như Runo Seiran bước vào ngân hàng, và vay vốn mà chẳng e ngại điều gì cả, cô nên và có thể làm gì đây?
Cha mẹ chờ cô, và so với một người đàn ông xa lạ, cho dù là người đàn ông sắp bị mất đi một bàn tay, dù thế nào hạnh phúc của họ vẫn lớn hơn, và hơn rất rất nhiều. Một ngày chậm trễ, một công việc mờ mịt nào đó không chắc có thể tìm thấy và thu về được bao nhiêu, có đáng để đánh cược như thế hay không?
Ánh mắt Matilda một lần nữa lại vô thức tìm về phía Justia và Adrian. Không thể trông chờ ở Runo và gia đình cô ấy, không phải vì cho rằng họ lạnh lùng, dửng dưng mà cô tự biết rõ họ vốn dĩ không có trách nhiệm gì phải đứng ra vì lựa chọn của người khác cả. Mỗi người có cuộc sống của riêng mình, và quyết định của riêng mình. Adrian, Justia cũng thế. Và cô hiểu rõ, thiếu đi những người đồng hành, cô không thể an toàn trở về Ravenight hội ngộ cùng gia đình được.
"Cô có chắc không? Đó là số tiền rất lớn đấy..."
Matilda ngập ngừng một chút, rồi quyết định cởi bỏ mũ trùm và bước về phía Antoinette. Người đàn ông kia là xa lạ, nhưng cô ấy thì không phải. Chí ít, dù không thể ra tay giúp đỡ nghĩa hiệp như vậy, cô không muốn để bạn đồng hành của mình, với mối quan hệ tuy không sâu sắc nhưng cũng không phải bèo nước thoáng qua, phải một mình gánh lấy trách nhiệm và rủi ro quá lớn.
Antoinette và Adrian unlock rank 5 [normal] với Matilda.
Lựa chọn tuân theo số đông
Đánh dấu