<<<
2.6.1926 - Khu nhà ăn
Isaac cúi đầu che miệng cười khẽ. Cậu chợt phát hiện một cô gái quý tộc cũng có lúc rất đáng yêu.
"Tôi giúp cô gọi món nhé!" Cậu đề nghị, nhưng lại không đợi cô gái trả lời đã vươn tay vẫy người phục vụ.
"Tôi và Mims đã ăn rồi." Nghe nhắc đến tên, cu cậu chỉ uể oải hé mắt nhìn rồi mặc kệ cuộc nói chuyện tiếp tục ngủ. Cậu không định đánh thức nó, nhìn Annabeth hỏi chuyện. "Cô ăn gì? Mấy món trên thuyền khá ngon."
Đương nhiên là với riêng cậu, có mấy khi cậu ăn mấy thứ cao giá.
@
Đông Nguyệt
Thời gian: 01.06
Địa điểm: Tàu Athena I
<<<
Isaac nghe Earendil ngập ngừng hỏi lại, nghiêng đầu ra vẻ suy tư rất nhiều mới gật đầu.
"Ừm. Tôi thích tìm hiểu mấy cái gì là lạ lắm." Dừng lại một chút, cậu thần thần bí bí nói. "Lúc nào cũng mang đồ nghề theo hết."
Đôi mắt của cậu loé lên niềm thích thú. Tất nhiên rồi, đây là lý do cậu học được rất nhiều nghề. Nghĩ ghẹo cậu ta đã đủ, cậu nhoẻn miệng cười.
"Đùa thôi, nói chuyện với cậu thật thú vị."
@
Shin Ăn Hại
04.06.1926 || Tàu Athena I
<<<
Isaac thật không hiểu nổi người này, vừa gặp đã ném cậu vào tình huống lúng túng, còn cười vào mặt cậu nữa. Ừm, không tới nỗi cười vào mặt nhưng cậu thấy là vậy. Thấy cậu ta bỗng vươn tay tới xoa đầu cậu như đứa trẻ, cậu vội rụt đầu tránh né. Xoa đầu cái gì, người ta không phải trẻ con mà.
Cậu liếc nhìn người thanh niên xa lạ rồi nhìn chiếc cốc nằm lăn lóc trên sàn cùng với vũng cà phê trên sàn, trong một thoáng chợt nhớ ra, hình như mình mới là thủ phạm thì phải. Ngẩng ra giây lát cậu mới cười khổ, cậu a, xù lông cái gì, rõ ràng vừa đánh trống vừa la làng.
"Chuyện đó..." Cậu ngập ngừng, aiz, mới hùng hổ giờ nhỏ nhẹ thật khó khăn. "...xin lỗi cậu."
Nói rồi cậu nhặt chiếc cốc dưới sàn lên. Là cốc của nhà giàu, may là không vỡ, không thì cậu không có tiền trả. Cậu dùng khăn của mình lau sạch rồi phát ngốc nhìn dòng chữ "Idiotic at its best." Châm ngôn cái kiểu gì không biết, cậu nghĩ, nhưng không nói.
"Hay là tôi mua cho cậu ly cà phê mới?" Isaac đưa trả người thanh niên chiếc cốc, ngượng ngùng cười.
@
Maru
Đánh dấu