<<<
.
04.06.1926
Tiếng gọi làm nhỏ giật mình như mèo, quay lại với gương mặt cũng lấm lét như mèo nốt. Nhìn chăm chú người trước mặt, chỉ có một suy nghĩ rằng người này có vẻ còn trẻ. Tuy nhiên điều đó không làm nhỏ đỡ cảm thấy lúng tung. Nhỏ đôi lúc có thể rất tinh nghịch, nhưng nét tinh nghịch ấy chỉ xảy ra bất chợt thôi, ý thức của nhỏ vẫn hiểu rõ chuyện xảy ra xung quanh.
Glenda ngây ra khi thấy người thanh niên đỏ mặt, rồi bật cười khe khẽ. Tại ảnh có vẻ dễ thương, nhưng ảnh vừa nhắc gì tới mặt nhỏ sao? Bộ mặt nhỏ có gì hả?
Cô nhỏ bèn lôi ra cái gương, vật bất li thân của mình ra rồi nhìn chằm chằm vào đó. Được một lúc thì một tay che mặt.
"A... tôi xin lỗi, tôi sẽ chùi hết đám này khỏi mặt."
Quê quá Glenda ơi! Bèn nhanh chóng ra bồn rửa để chùi cái mặt mèo. Xong xuôi, nhỏ mới chậm rãi tiến tới người thanh niên với chiếc khăn mùi soa thấm nhẹ nhàng.
"Xin lỗi vì đã làm phiền, tôi chỉ muốn gửi lời cảm ơn tới những người đã tạo ra bữa tiệc muffin ngày hôm qua. Nên là.. đừng báo cáo tôi lên cấp trên nha, nha nha."
Không rõ có bị phạt gì không nữa. Nhỏ nghe đâu mù tịt về quy định trên tàu, cam tội trốn nghe phổ biến còn kèm lười đọc.
"Thực ra tôi muốn gửi lời cảm ơn trực tiếp tới người làm bánh, nhưng vì quy định ở bếp là vậy nên ... thật tình xin lỗi haha. Mong rằng có thể gặp người đó lúc nào người đó rảnh, tôi chụp nhiều ảnh lắm.~"
Cứ nói về ảnh ọt là nhỏ có vẻ hứng thú và tuôn cả ngày không hết. Nghe đồn quên luôn là mình nên đi ra ngoài thay vì vẫn đứng ở trong bếp.
@
You. :người cầm kéo má bếp trưởng gián tiếp:
Đánh dấu