Ngày Random Tháng Freedom Năm Unknown.
<<<
Hơi khựng lại trên không trung, thiếu niên dòm tay mình, với cái đầu thụp xuống của thằng kia, xem chừng như cậu sẽ phải tập làm quen với điều đó. Có thể với cậu đó vừa là một dấu hiệu tốt, khi đứa kia có thể biết được cách từ chối với cậu. Dù thế nào thì cảm giác mất mát như thể nhìn thấy một đứa dần trưởng thành tới thời kì nổi loạn, là thật. Hoặc cậu nghĩ thế.
Có chút hụt hẫng, thiếu niên hạ tay xuống, từ tốn vò mái đầu đỏ rực của thằng kia.
Dẫu biết hành động này thiệt trẻ con.
Bỏ dở câu chuyện khi thằng kia không muốn nói tiếp. Nếu có còn ấn tượng, thiếu niên chỉ mong là họ chia sẻ với nó, giống như nó đã mong chờ được gặp họ. Đi một vòng quanh thư viện, nhìn lại chỉ còn chồng sách tâm lý trên tay cậu. Thiếu niên muốn bỏ chồng sách xuống kéo má thằng kia. Chẳng lẽ nó đổi ý không muốn nuôi panda nữa...?
"Sách tâm lý..." Nhắc tới lý do, đứa tóc vàng đột nhiên phúng má. Được rồi, đây không phải là một thể giới dễ dàng xảy ra điều kì diệu, cậu thả chồng sách bịch một cái lên bàn rồi túm lấy con cải baby không chịu nhớn của thằng kia trước khi có ai nhìn thấy nó đang lắc lắc cái xắc. Nhét con cải vào trong lòng thằng kia trước khi quay đi ôm chồng sách lên, lầu bầu
"Khi mài phản xạ mà không hiểu tại sao... mài cũng muốn tìm hiểu nó chứ?"
Hơi xốc lại chồng sách xộc xệch, vẫn giữ lấy cái bản mặt xụ xuống
"Ít nhất là hiện tại tau không muốn mù mờ như thế." Nghĩ một thoáng rồi lại quay lại
"Mài lại không muốn nuôi panda nữa hả? Vậy chúng ta đến Bắc cực tránh nóng ha?"
Hai con mắt hơi sáng lên, giống như là... một công đôi việc.
"Quyết định vậy đi."
Đối với một đứa lúc nào cũng nóng hầm hập, mặt mày đỏ lựng thế kia cũng không phải điều tốt. Bốc hoả lên dễ khiến huyết áp tăng xông, ảnh hưởng tới tuần hoàn và hệ tim mạch. Và, dường như là nó có ý tránh cậu. Cho nên đi tới Bắc cực chơi. Đứa tóc vàng gật gù sau đó đặt chồng sách lên cái bàn khuất xó, đặt mông ngồi xuống ghế bắt đầu giở quyển đầu tiên ra đọc. Dù rằng thư viện giờ này vắng hoe.
Lật một quyển. Lật hai quyển... Lật x quyển. Đứa tóc vàng bắt đầu nổi quạu. Dường như là không tìm thấy điều mà mình muốn. Trong lúc nổi quạu, cái đầu vàng ngẩng lên, nghiêm túc nhìn sang thằng bạn.
"Mài cười lên rất đẹp."
Nghiêm túc nói được một câu thì xẹp xuống như trái bóng xì hơi, nghiêng người dựa lưng sang ghế kế bên mà thằng kia đang ngồi.
"Nhưng mấy quyển sách này không có giải thích tại sao a!"
Vừa nói, cậu vừa túm lấy con cải baby chọt chọt cái bụng tròn vo của nó khiến con cải con cười khanh khách... cho tới khi con cải con nổi quạu rồi cầm cái xắc của nó đập ngón tay đang chọt lét nó của cậu.
@
InoyamaManaLisa
Đánh dấu