oOo VnSharing oOo

Go Back   Diễn đàn > Fan Clubs > Shounen-ai FC > Fanmade > Review – Preview >

Trả lời
Kết quả 1 đến 1 của 1
 
  • Công cụ
  • Hiển thị
    1. [Review Fiction] Bị lạc trong kinh đô ánh sáng - Liệu kinh đô ánh sáng ấy có thực sự tồn tại?
























      Bị lạc trong kinh đô ánh sáng - Liệu kinh đô ánh sáng ấy có thực sự tồn tại?




      SƠ LƯỢC

      Title: Bị lạc trong kinh đô ánh sáng
      Author: Chọt nhai gai
      Genre: Tragedy, general
      Rating: K
      Warning: non-yaoi, boy love
      Summary: R&R
      Note: - Mình viết câu truyện này dựa trên một số chi tiết có thật mình lấy từ cuốn tạp chí "Những thảm họa động trời và vấn đề tệ nạn xã hội" của NXB Lao động năm 1993.
      Link đọc : VNS






      Cảm nhận


      Sẽ chẳng có gì đáng nói ở đây nếu tôi nhìn thấy trong oneshot này một sự bình thường như bao câu truyện tôi đã từng đọc. Ai đọc câu truyện này hẳn sẽ thấy có chút gì đó nhoi nhói, có chút gì đó chán ghét, nhưng với tôi câu truyện này đâu chỉ phản ánh về người đồng tính mà nó còn đọng lại trong tôi nhiều điều và nhiều hơn cả là liệu kinh đô ánh sáng ấy có thật sự tồn tại?

      "Tôi thích sự hết mình của tuổi trẻ. Nó là một minh chứng cho những điều ngờ nghệch ngốc nghếch điên rồ..." (Những đêm không ngủ)

      Cédric là một cậu trai trẻ. Cũng vì trẻ nên cậu đã làm những điều điên rồ như là 419 với một người đàn ông 30 đã có vợ con. Thật cay đắng làm sao. Cédric ban đầu chỉ muốn 'trêu đùa' với Jérome (tôi nghĩ thế) và cậu đã nhận ra ông ta thú vị hơn nhiều so với vẻ già trước tuổi. Ban đầu cậu cảm thấy có lỗi với vợ con ông ta và tự coi khinh bản thân mình nhưng sau đó chính cậu là người đã lỡ bước. Tôi trách cậu vì cậu suy nghĩ mọi việc quá đơn giản mà tôi cũng chẳng trách được vì cậu đang ở tuổi thanh xuân và dám làm mọi việc. Trong lúc dùng bữa với Jérome, ông đã nói một câu có lẽ không chỉ Cédric ấn tượng mà cả tôi cũng phải để ý tới:

      Tim tôi như hụt nhịp, khi nghe giọng nói buồn thảm của ông vọng đến tai mình.

      - Tôi lấy vợ là vì gia đình, chứ không phải vì tình yêu.


      Có bao nhiêu cay đắng trong nụ cười đẹp rạng rỡ của Jérome? Ông cười chắc cũng vì lần đầu tiên trong cuộc đời ông được thực sự có cảm xúc với ai đó dù chỉ là tình một đêm. Dù kết truyện khá đau lòng nhưng tôi vẫn luôn thương Jérome không phải ông còn cả gia đình để gánh vác mà ông đã được yêu ai đó dù ngắn ngủi và tôi vui vì điều đó. Những cuộc gặp gỡ cứ lặp lại tưởng như tình cờ nhưng lại đầy chủ đích, để rồi:

      Sa ngã

      Người ta nói con người sinh ra để mà yêu. Cũng đúng. Tình cảm của cậu trai trẻ Cédric dành cho Jérome bắt đầu từ sự ham thích từ sức hút mới mẻ và lạ lẫm rồi dần dà cậu bị phụ thuộc vào nó. Những cuộc gặp nhau vụng dại, 'tôi và ông ta' cứ lặp đi lặp lại, từ những việc đơn lẻ nhưng rồi lớn dần lên. Suốt nhiều tháng trời, cậu trai trẻ luôn gắn bó với người đàn ông ấy để rồi cạu cảm thấy không thể đi đâu nếu thiếu ông ta. Cậu say rồi. Say trong hương tình yêu phù phiếm của thành phố u ám kia.

      Nhưng mọi cuộc vui cũng phải tàn, phù phiếm sẽ qua đi và chỉ còn lại những tổn thương.

      Họ dần xa nhau và trong một chiều giữa kinh đô ánh sáng hư vô ấy Jerome nói lời chia tay. Trái tin Cédric như chết lặng. Ai mà chẳng chết lặng. Ai mà không muốn được yêu và ở bên người mình yêu. Ai cũng đầy tổn thương. Tôi ấn tượng nhất và có lẽ và ai đọc cũng ấn tượng với đoạn tin nhắn:

      "Jérome đã đến đây. Anh ta để lại cho tôi một chiếc nhẫn đính hôn bằng bạc trơn và một tờ giấy nhắn.

      "Em là mối tình đẹp nhất của đời tôi.

      Tôi yêu em, Cédric.

      Nhưng tôi, cấm em không được phép yêu tôi nữa. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em. Tôi cấm em.

      Tôi xin lỗi."


      Đau đớn làm sao. Vòng luẩn quẩn ấy cứ lặp lại. Không phải 'tôi nói em không được phép yêu tôi' mà là 'tôi cấm em'. Từ cấm như con dao ghim vào trái tim cậu trai trẻ Cédric. Tại sao phải xin lỗi. Trong tình yêu làm gì có ai đúng ai sai, làm gì có lỗi lầm mà chỉ có ai hãm sâu vào hơn thôi. Họ đều cuồng dại, ngây ngất. Kinh đô ánh sáng ấy, thứ ánh sáng không thực ấy đã chôn cất hai linh hồn tuổi trẻ. Chẳng có kinh đô ánh sáng nào ở đây hết, chỉ có những lầm lỡ những trái ngang và hơn ai hết là những nỗi buồn không nói thành lời. Tôi sẽ không nói là nỗi đau mà là nỗi buồn. Nỗi buồn nhưng cũng thật đẹp bởi họ đã được yêu và được sống với chính mình dù thật ngắn ngủi.

      Từ lúc nào tôi đã trở nên rối mù giống như anh?

      Từ khi cậu bước chân vào mối quan hệ này cậu đã rối mù rối Cédric ạ. Cậu đã lạc lối rồi Cédric ạ. Cậu không chỉ lạc lối giữa những điều không thật mà cậu đang lạc vào mê cung của tâm hồn mình, lạc vào mối quan hệ trái ngang.






      Tổng kết


      Bị lạc trong kinh đô ánh sáng là một câu truyện hay và đáng đọc giữa một rừng các fiction khác bị ảnh hưởng bởi ngôn ngữ của các bản edit tùm lum trên mạng. Ở câu truyện này tôi nhìn thấy màu sắc riêng trong văn của Chọt khác hoàn toàn với một số oneshot trước đó mà Chọt viết. Tuy còn một chút chưa tới và một số chi tiết nên được đào sâu hơn nhưng với nội dung một oneshot thì những gì thể hiện qua con chữ đã đáng để lưu tâm và chú ý. Nói chung đây là một fiction đáng đọc và nên đọc, thực sự hay.






      Người viết:
      BBCode by Ilevein


      Sửa lần cuối bởi Ngạo; 03-04-2017 lúc 17:30.
      Trả lời kèm trích dẫn

    Đánh dấu

    Quyền viết bài

    • Bạn không thể đăng chủ đề mới
    • Bạn không thể gửi trả lời
    • Bạn không thể gửi đính kèm
    • Bạn không thể sửa bài
    •  

    Theo giờ GMT +7. Bây giờ là 22:00.

    Powered by vBulletin.
    Copyright© 2024 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.
    Board of Management accepts no responsibility legal of any resources which is shared by members.