oOo VnSharing oOo

Go Back   Diễn đàn > Thư viện Kiến thức > Ẩm thực > Food Fight Room > Lưu trữ > Beautiful Moments > Viện Vigor Fatima > Khu vực sinh hoạt > Ký túc xá >

Trả lời
Kết quả 1 đến 10 của 14
 
  • Công cụ
  • Hiển thị
    1. #1
      Tham gia ngày
      23-03-2015
      Bài viết
      1,643
      Blog Entries
      1
      Cấp độ
      0
      Reps
      30

      [KTX] Sân chung

      ♦ SÂN CHUNG

      Nằm giữa hai dãy nhà Bạc hà mèo và Cá nướng giấy, thường xuyên có nhwuxng cuộc gặp mặt tình cờ và đầy ý nghĩa của thành viên Vigor Fatima ~

      P.s: Nơi này không cho phép gây mất trật tự hay gây gổ đánh nhau, nên các đồng chí nào có ý định làm bậy thì nên cẩn thận nhé.


      Sơ đồ chung của dãy ký túc xá


      123
      /* fonts */
      Trả lời kèm trích dẫn

    2. #2
      Lọ Kẹo
      Xanh Lam
      Yuya
      SP: 366
      Tham gia ngày
      06-11-2014
      Bài viết
      3,690
      Cấp độ
      465
      Reps
      22892

      wc: 239
      Tầm 8h tối 7.02.3079



      Sự hỗn độn. Đó chính xác là thứ đang tồn tại trong trí Sherryl. Rất nhiều thuyết đưa ra về sự tạo thành của thế gian đều là từ hỗn độn. Đó là căn nguyên, là bản chất và sự khai phá để đem tới kiến tạo và phát triển. Vậy thì sự hỗn độn trong cô lúc này có thể kiến tạo hay phát triển được điều gì đây?

      Thiếu nữ lắc đầu, mái tóc tung bay trong gió lộng. Trời không mưa nhưng đã có chút se sắt trong không khí, dường như báo hiệu một cơn mưa giông sẽ tới. Ánh đèn hiu hắt xung quanh chẳng thể đủ soi sáng một không gian tối tăm mà mây đen đã che kín bầu trời.

      Có lẽ cô nên về phòng thôi. Nhưng mà, một chút nữa đã, được không? Bước chân hướng về kí túc ngần ngừ rẽ sang cung đường vòng. Giờ này có lẽ sẽ chẳng gặp ai đâu, thảng hoặc có bóng người vội vã tìm về phòng muốn trú mưa, có lẽ từ bờ biển hay khu mua sắm trở về. Nhưng Tracey thì chắc chắn đã ở yên trong phòng, và sẽ chỉ chạy ra khi cơn mưa đã ập xuống mà cô vẫn chưa về tới. Nên là, chỉ một chút thôi rồi vẫn sẽ phải về. Cô sẽ không thể để Tracey lo lắng, giống như đêm qua nữa.

      @Đông Nguyệt


      There is nothing either good or bad, but thinking makes it so
      Trả lời kèm trích dẫn

    3. Sân chung | 7/2/2079



      Kirishima hôm nay có vẻ rất lười biếng. Cũng phải, nó vừa chuyển dạ và anh lại được đón những chú mèo con nhỏ xinh mới chào đời. Cô mèo trắng vẫy vẫy chiếc đuôi, ngao một tiếng. Nếu nói về thiên chức làm mẹ, cô nàng này quả là một người mẹ kỳ quái, không hề quấn quanh mấy đứa con mới sinh của mình mà lại leo lên lan can nằm dài. Đôi lúc đôi mắt màu hồng ngọc của cô nàng đôi lúc lại liếc về chiếc ổ nơi những chú mèo con còn chưa mở mắt.

      Haruna sau khi được đón về đây có vẻ rất hiếu động. Cô mèo nâu nhìn những đứa nhỏ của em gái mình sinh, meo meo liên tục, đôi lúc sẽ liếm mặt chúng nó vài cái, trông còn giống mẹ hơn là em nó.

      - À, đúng rồi. - Dmitryi bỗng dưng nhớ ra tối nay anh còn phiên trực. Chậc, để mấy đứa này ở nhà liệu có ổn không nhỉ? Chắc là ổn thôi. Anh chuẩn bị xong xuôi rồi cũng ra khỏi nhà. Bước qua sân chung, anh bắt gặp một bóng dáng thân quen.

      - Sherryl, sao lại ở lại một mình vào giờ này? - anh bước vội đuổi kịp cô cháu gái, lên tiếng.


      @Scarlet Lady

      One step closer

      "Let pain pervade our flesh
      Let cold congeal our blood
      Let havoc crush us down to the ground
      But we will still be one
      In each other that we love
      In each other that we trust
      May our love guide us through the dark
      Forever we are one "

      _We are one_

      Trả lời kèm trích dẫn

    4. #4
      Lọ Kẹo
      Xanh Lam
      Yuya
      SP: 366
      Tham gia ngày
      06-11-2014
      Bài viết
      3,690
      Cấp độ
      465
      Reps
      22892

      wc: 130
      Tầm 8h tối 7.02.3079



      Gió nổi lên, mang theo chút mặn mòi của biển, nhưng không làm xao lãng giọng nói trầm vừa cất lên. Có lẽ thiên nhiên ở đây cũng mang cái ý vị tinh tế nào đó, mà kẻ vô tâm sẽ chẳng bao giờ hiểu ra. Bước chân vốn đã chậm của Sherryl dừng lại trước một cây cổ thụ lớn, cô ngạc nhiên quay đầu nhìn lại người vừa lên tiếng.

      "Chú Dmitriy?"

      Cả khu bệnh viện đã lên đèn, mà trời cũng chuẩn bị đổ mưa giông, nhưng Dmitriy lại bước ra từ kí túc xá.

      "Có chuyện gì sao ạ? Hay Kirishima đi lạc?"

      Nếu không thế, sẽ là chuyện hiếm có khi người chú họ này lại ra ngoài mà không mang theo cô mèo cưng.

      @Đông Nguyệt


      There is nothing either good or bad, but thinking makes it so
      Trả lời kèm trích dẫn

    5. Sân chung | 7/2/2079



      - Không, nó đang ở trên phòng ngủ. - Anh cười dịu dàng đáp lại cô cháu gái. - Mà cháu chưa trả lời câu hỏi của tôi, cũng muộn rồi sao còn ra ngoài? Trời sắp mưa rồi, thời tiết cũng lạnh mà lại chẳng chịu khoác thêm một cái áo gì cả.

      Anh hơi cằn nhằn Sherryl. Đứa cháu này bao giờ mới thật sự lớn đây... Nhìn Sherryl lúc này, anh có cảm xúc rất lạ. Anh nửa muốn đứa trẻ trước mặt mình lớn lên, nửa lại không. Giống như anh mong Sherryl vĩnh viễn là đứa cháu nhỏ của anh vậy, giống như năm đó, giống như lần đầu gặp nhau. Bỗng trong anh có một câu hỏi: Đối với anh, rốt cục cô gái nhỏ này là gì?

      @Scarlet Lady

      One step closer
      Trả lời kèm trích dẫn

    6. #6
      Lọ Kẹo
      Xanh Lam
      Yuya
      SP: 366
      Tham gia ngày
      06-11-2014
      Bài viết
      3,690
      Cấp độ
      465
      Reps
      22892

      wc: 176
      Tầm 8h tối 7.02.3079



      "Dạ?"

      Sherryl hơi ngạc nhiên nhìn lại người chú không cùng họ, hình như chú vừa lên giọng với cô? Trong ấn tượng của cô cháu gái nhỏ, chú Dmitriy luôn là người vô cùng điềm tĩnh, đừng nói lên giọng, cô thậm chí chưa từng nhận biết được biểu cảm rõ ràng của chú ấy, trừ sự lịch thiệp cố hữu.

      "À cháu..." - cô khẽ vuốt lại phần tóc mái bị gió thổi rối trước mắt, cảm giác muốn bật ra hai chữ xin lỗi rồi ngập ngừng sửa lại - "...cảm ơn chú. Cháu chỉ là đi dạo một chút hít thở không khí thôi ạ."

      Một ai đó vì lo lắng cho mình mà giận dữ, đó là một điều rất ấm áp, cho dù có không phải người mà cô có lẽ đã trông đợi.

      "Thế chú sao cũng đi đâu giờ này ạ?"

      Nếu không phải vì Kirishima? Tuy có thêm lớp áo khoác, nhưng nhìn chú Dmitriy cũng không giống như đã chuẩn bị cho cơn giông sắp tới.

      @Đông Nguyệt


      There is nothing either good or bad, but thinking makes it so
      Trả lời kèm trích dẫn

    7. Sân chung | 7/2/2079



      - Hôm nay chú có ca trực - Anh điềm đạm đáp lại. Hình như lúc nãy anh hơi quá thì phải, để cho Sherry phải sợ rồi. Hôm nay quả là một ngày kỳ lạ mà. - Cháu mau trở về phòng đi, nếu để Tracey thấy chắc con bé sẽ lo lắm đấy. Có cần chú đi cùng không?

      Dmitriy là vậy, luôn mong mọi sự tốt nhất cho cô cháu gái nhỏ. Có lẽ đôi khi nó hơi cực đoan nhưng anh nghĩ đó là điều mình lên làm. Với thế giới đầy lọc lừa ấy, có lẽ cánh bảo vệ này có thể tránh để cho Sherry nhận ít tổn thương hơn. Có lẽ vậy...Có quá nhiều cái có lẽ nhỉ?

      @Scarlet Lady

      One step closer
      Trả lời kèm trích dẫn

    8. #8
      Lọ Kẹo
      Xanh Lam
      Yuya
      SP: 366
      Tham gia ngày
      06-11-2014
      Bài viết
      3,690
      Cấp độ
      465
      Reps
      22892

      wc: 268
      Tầm 8h tối 7.02.3079



      "À, chú vất vả rồi."

      Công việc lúc đêm hôm. Ai cũng biết sống không đúng đồng hồ sinh học đều gây ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, hơn nữa là về lâu dài. Tuy nói chú Dmitriy có sức khỏe tốt hơn nhiều người khác nhờ luyện tập, thì cũng không thể nói thức khuya sẽ không gây mệt mỏi.

      "Chú có phải trực đêm nhiều không ạ?"

      Cô hơi nghiêng đầu nhìn sang. Chú ấy lúc nào cũng điềm tĩnh như vậy, giống như chẳng bao giờ biết mệt mỏi, hay phiền muộn, và chút lên giọng ban nãy chỉ là sự tình cờ hay nhầm lẫn của cô. Thật khó để biết được chú đang nghĩ gì, hay có bất cứ vấn đề gì xảy ra với chú không. Có lẽ là bởi sự bất biến ấy mà Tracey mới bị thu hút chăng? Một người có thể khiến người ta thấy tin cậy và yên tâm khi ở cạnh.

      Sherryl muốn từ chối nhã ý của chú, nhưng nghĩ một chút như vậy lại gật đầu nhận. Phiền chú vậy. Có lẽ nếu Tracey gặp chú Dmitriy, sẽ vui hơn một chút? Và đâu đó trong lòng cô, có một chút ý nghĩ khác, rằng lúc này có ai đó ở cạnh, có ai đó quan tâm, và có ai đó để dựa dẫm, dù chỉ là một việc đơn giản thế này thôi, có lẽ cũng thật tốt. Và có lẽ, ít ra thì, trò chuyện với chú sẽ khiến cô không nghĩ ngợi quá nhiều về những chuyện phức tạp kia.

      @Đông Nguyệt


      A change for the better
      Trả lời kèm trích dẫn

    9. Sân chung | 7/2/2079


      "Chú có phải trực đêm nhiều không ạ?"

      " Cũng không thường xuyên"

      Anh đáp lại câu hỏi. Sau khi nhận được cái gật đầu đồng ý để Dmitryi tháp tùng trở về phòng, hai người cùng nhau bước đi trên con đường vắng lặng. Gió thổi mỗi lúc một mạnh, có lẽ cơn giông sắp đến rồi. Nhìn cô gái nhỏ trong chiếc áo khoác mỏng, anh thở dài, cởi áo khoác của mình ra khoác lên vai cô.

      " Đừng từ chối. Nếu cháu để bị lạnh Tracey sẽ lo lắm đấy"

      Anh phủ đầu luôn để không phải nghe mấy lời khách sáo của Sherryl.

      @Scarlet Lady

      One step closer
      Trả lời kèm trích dẫn

    10. #10
      Lọ Kẹo
      Xanh Lam
      Yuya
      SP: 366
      Tham gia ngày
      06-11-2014
      Bài viết
      3,690
      Cấp độ
      465
      Reps
      22892

      wc: 319
      Tầm 8h tối 7.02.3079



      Trước lời đi trước đón đầu của chú Dmitriy, Sherryl bất đắc dĩ chấp nhận. Cô không quen nhận sự chăm sóc thân mật của phái nam, ngoài Albert, Ray, và Ulric. Mà thời gian dần trôi, khi mỗi đứa trẻ dần lớn lên, thì khoảng cách cũng mỗi lúc một giãn ra, không còn sự vô tư như lúc thơ bé. Ánh mắt cô khẽ liếc sang nhìn người chú không cùng dòng máu, chợt nhận ra nếu tiếp xúc với một người mà biểu cảm gần như không bao giờ thay đổi thì ra cũng không dễ dàng gì cả. Nói như vậy, có lẽ khi bước chân ra ngoài thế giới, cô không có người bạn nào khác ngoài Ray cũng bởi người khác không thích tiếp xúc với người vô cảm như cô rồi. Và cũng có nghĩa, những người có thể đối với cô chân thành và quan tâm, thực sự đáng quý đến thế nào.

      "Cảm ơn chú ạ."

      Cho dù là chú có nói vì không muốn để Tracey lo. Cô ngước lên bầu trời lộng gió, những giọt mưa chầm chậm rơi, lộp độp trên những mái hiên, rào rạt qua tàng cây kẽ lá, và dạn dĩ lao cả vào người hai chú cháu. Tối qua cô cũng trở về giữa chừng cơn mưa, những tưởng sẽ ốm một trận mà nằm lỳ trong phòng, rốt cuộc khiến Tracey lo lắng mà bản thân vốn dĩ lại chẳng làm sao. Nếu dầm mưa thêm một lần nữa thì sao nhỉ? Cô lắc đầu. Bỏ đi, như thế e rằng Tracey sẽ lo phát ốm, còn chú sẽ áy náy khôn nguôi.

      Không hẹn mà cùng rảo bước, chẳng mấy đã về đến túc xá bệnh nhân, và cơn mưa cũng sầm sập đổ xuống, như chỉ chờ có vậy.

      "E là đã làm chú muộn việc rồi. Chú không phiền lên cùng cháu chứ ạ?"

      Cô cởi áo đưa lại cho chú Dmitriy, và chợt giật mình run rẩy đôi chút. Quả thật lạnh, mùa đông vẫn chưa đi hẳn, mà cơn mưa lại dầm dề. Nhìn vai áo chú tấm lấm mưa, cô cũng thấy chút tội lỗi. Vẫn là sự ích kỷ của mình làm phiền đến người khác nhiều.

      @Đông Nguyệt


      A change for the better
      Trả lời kèm trích dẫn

    Đánh dấu

    Quyền viết bài

    • Bạn không thể đăng chủ đề mới
    • Bạn không thể gửi trả lời
    • Bạn không thể gửi đính kèm
    • Bạn không thể sửa bài
    •  

    Theo giờ GMT +7. Bây giờ là 14:29.

    Powered by vBulletin.
    Copyright© 2024 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.
    Board of Management accepts no responsibility legal of any resources which is shared by members.