Tàu bánh kẹp
9h tối - Cúp điện
Cô bé hông phải là đứa nhát gan mà sợ bóng tối đâu. Chỉ có con nít mới sợ tối thôi á. Cơ mà, đang đi dọc hành lang đèn điện sáng trưng mà bỗng tắt phựt một cái tối om, bàn tay giơ lên ngay trước mắt còn chả thấy gì luôn, khiến Selena hoang mang đôi chút.
Ối. Tại sao cúp điện thế này. Hay là đang có trò chơi dọa ma mà cô bé hông biết.
Nhớ cách đây một thời gian dài, cũng có lần tưởng cúp điện thật, con bé bị bỏ mặc trong bóng tối một mình, những bước chân run rẩy và ngón tay nhỏ lần mò đường đi. Hóa ra đó chỉ là bọn trẻ con đùa nghịch nhau mà thôi, dù không có ác ý nhưng con bé bị dọa một phen hú vía. Và người trấn an con bé chẳng ai khác ngoài anh trai nó.
Bây giờ, chắc anh trai đang trên boong tàu hóng gió ngắm nhìn sóng biển cùng bầu trời đen vô tận. Cô bé hông muốn làm phiền ảnh, cô bé đâu là con nít, có thể tự lo cho mình nha.
Selena đứng yên tại chỗ, hai mắt nhắm lại, tập trung lắng nghe âm thanh xung quanh. Yên tĩnh quá. Cô bé bắt đầu bước đi từng bước nhỏ, nhẹ nhàng.
Một bước.
Hai bước.
Chợt nghe thấy một tiếng động vang lên khe khẽ. Trong đầu cô bé không khỏi lóe lên suy nghĩ hù dọa người khác (nếu đó là người).
Cô bé liền im lặng, nín thở, sau đó lặng lẽ nhào ra rên rỉ, giọng run run lành lạnh như cô hồn trong phim kinh dị.
"Ta... là... ma... đây... (tiếng hít chầm chậm)... thơm... quá...".
"Ta... phải... ăn... ngươi.... ahahaha (điệu cười sởn gai ốc)".
Uầy cảm giác dọa ma thích thật đó. Để coi "nạn nhân" của cô bé phản ứng ra sao nha.
@
Whelve hù dọa bác sĩ nè
Đánh dấu