Chả là, cậu bạn này là người mình thích suốt 2 năm qua, và cậu ấy cũng thích lại mình. Bọn mình hoàn toàn là có tình cảm với nhau chứ không phải thả thính gì cả. Dù chỉ quen trên mạng nhưng tình cảm là thật. Mình không thể có tình cảm với bất kì ai ngoài cậu ấy cả. 2 năm qua yêu thương cậu ấy đều rất tốt, rất vui vẻ. Nhưng đến hiện giờ, mọi thứ lại có chút thay đổi. Cậu ấy nói chuyện cũng chẳng được coi trọng mình như trước. Luôn buông bỏ cuộc nói chuyện trước vì mọi loại lý do và cậu ấy cũng chẳng phải người bắt đầu nó. Bọn mình cũng dần bất đồng ý kiến quá nhiều. Cậu ấy có vẻ như đã chán mình rồi. Còn mình thì lại khác, mình lụy tình cậu ấy đến phát điên lên được rồi, vì cậu ấy mà làm mọi thứ được. Nếu so ra thì trong lòng mình, cậu ấy chiếm mọi phần của trái tim, là người quan trọng hàng đầu rồi. Còn đối với cậu ấy, mình còn chẳng hơn được ai hết. Với người khác, mình có thể bố láo bố toét được, nhưng với cậu ấy thì mình lại có cả trăm ngàn luật lệ.
Thôi thì bỗng dưng cố nhân bạc lòng, lại nói tình người dễ đổi thay. Nếu cậu ấy muốn buông, mình cũng xin nguyện buông bỏ. Thế nhưng nói thì dễ, làm thì khó. Mỗi lần nhìn đến nick cậu ấy sáng là một lần tim mình đập hụt. Mình si tình quá nên đối với cậu ấy lại thành ngu muội. Tất không thể bỏ nổi. Thậm chí không thể ghét được cậu ấy nữa. Bế tắc ngập tràn bế tắc như vậy đấy. Mình thậm chí còn nghĩ rằng, nếu không phải là cậu ấy thì cả đời này mình cũng chẳng lấy chồng được đâu. Giờ cậu ấy khác biệt đến vậy, mình thực sự đau buồn.
Mình thực tình chẳng phải gái hiền lành nhẹ nhàng mà sẽ tổn thương gì cả. Nhưng cứ đến cậu ấy thì lại thành ra vô dụng hết, không làm được điều gì ngoài yêu thương cậu ấy. Giờ không bỏ nổi thì lại bế tắc. Mình hết mực muốn giữ mối quan hệ với cậu ấy thêm cả chục năm nữa, nhưng mình không thể nói được chục năm đó có phí phạm hay không nữa. Mình mong ai đó có cách giúp đỡ mình trong tình huống này.
Đánh dấu