Rya.
"Không có đồ chơi mới."
Em tự nhủ.
Thật nhàm chán.
Em ngồi xuống, cẩn thận nâng tách trà hoa sen và nhấp một ít, vẻ mặt thực không có gì lf khó chịu, lại một vẻ điềm tĩnh khó hiểu. Em không có ý định hỏi lí do cũng như xoáy sau vào vấn đề nhàm chán này.
_ Vậy, trên đường đi có chuyện gì hay không?
Môi đỏ tỏ ý cười, ngón tay mân mê miệng tách. Thiết nghĩ đối phương có thực giống Tây mĩ nhân, mỗi chuyến đi đều vấp dăm ba cái hố, rách vài bộ áo, lạc vài chục lần vì mùi rượu ở làng nọ thơm quá. Mỗi câu chuyện của Tây mĩ nhân rất hay, chưa bao giờ trùng lặp, chưa bao giờ là nhàm chán cả.
@
Akumi Yuuki
Đánh dấu