oOo VnSharing oOo

Go Back   Diễn đàn > Các box về Manga > Thảo luận Manga > Fan Fiction >

Trả lời
Kết quả 1 đến 3 của 3
 
  • Công cụ
  • Hiển thị
    1. #1
      Chồng yêu <3
      mizu.
      Tham gia ngày
      14-11-2014
      Bài viết
      1,359
      Blog Entries
      1
      Cấp độ
      531
      Reps
      26416

      [Oneshot Shigatsu wa Kimi no Uso] Xuân đến

      Author: Hime Sayuri a.k.a Umi Kikyou
      Rated: T
      Disclaimer: Bản quyền nhân vật của anime Shigatsu wa Kimi no Uso.
      Paired: Kousei x Kaori
      Summary: Mùa xuân đến, anh đào nở, người vĩnh viễn rời xa tôi.
      Link Archives: Wattpad
      TGNB - Fanfiction


      ____Oneshot: Xuân đến___

      "Kaori à, cậu có nhìn thấy không? Hoa anh đào đã nở rồi đấy..."

      Chàng trai mệt mỏi đưa lưng tựa vào cây dương cầm bên cạnh, đôi mắt đen láy lơ đãng phóng ra xa, nhìn lên trên cành cây anh đào.

      Hoa nở rộ, hồng trắng phủ kín một góc trời. Hoa nở, vậy là xuân đã về. Mùa xuân năm ấy, dưới cây hoa anh đào này, anh gặp cô.

      Mùa xuân năm nay, cô đã vĩnh viễn rời xa anh.

      "Cậu biết không, Kaori? Tớ vẫn luôn nhớ cậu..."

      Anh lẩm bẩm, khóe miệng nhếch lên cười giễu cợt.

      Anh, Arima Kousei, nghệ nhân dương cầm nổi tiếng thế giới với tài năng chơi đàn điêu luyện tới mức chinh phục được sự rung động sâu sắc mãnh liệt của người nghe. Anh, muốn gì là có nấy, vì anh nổi tiếng.

      Nhưng anh, lại không thể có cô - Kaori Miyamono. Một cô gái bé nhỏ, rực rỡ như ánh ban mai, đã thắp sáng và dẫn lối cho cuộc đời anh hướng về tương lai tươi đẹp hơn.

      Cô tự tiện bước vào cuộc đời anh, khuấy đảo cuộc sống của anh, khiến trái tim anh không khỏi rung động xao xuyến mỗi lần nhớ tới cô.

      Rồi thật tình cờ, anh đã yêu cô. Yêu một cách ngây ngô, trong sáng, âm thầm, chỉ đơn giản là yêu thôi.

      Anh không rõ cô có yêu anh hay không, vì thế anh rất sợ. Sợ khi phải đối mặt với câu trả lời của cô.
      Người ta bảo, khi yêu, dường như khả năng tư duy tài ba của con người sẽ tan biến hết. Anh cũng vậy rồi chăng?

      Vì sao anh không hề nhận ra, những giây phút bên cô vừa qua đều vô cùng trân quý? Vì sao anh không nhận ra tình cảm của cô dành cho anh?

      Vì sao ông Trời lại trêu ngươi nhau như vậy?

      Cứ phải chờ đến tận khi, cô đã nhắm mắt lại rồi, không còn nói được một câu nữa, anh mới vỡ ra?
      Anh không hiểu, anh càng không muốn hiểu.

      Mất cô, anh như mất ánh sáng. Nhưng anh đã hứa với cô, cho dù cô có rời xa anh thật, anh vẫn phải tiếp tục trở thành nghệ nhân dương cầm giỏi nhất thế giới.

      Bởi vì, cô bảo:

      "Kousei à, cậu biết đấy, tớ thích nghe tiếng đàn của cậu lắm. Nên đừng bao giờ dừng lại nhé, được không?"

      Trong một phút thất thần bởi câu nói dịu dàng ngọt ngào của cô, anh lặng lẽ gật đầu.

      Anh không hối hận. Anh muốn truyền tải tất cả những cảm xúc này tới cô, người con gái anh hằng yêu thương.

      Một năm trôi qua, một năm ấy đã ám ảnh lại trong tâm trí Kousei. Anh không tài nào quên được mái tóc ánh kim ấy, gương mặt thiên thần ấy, cùng phong cách chơi violin đầy cá tính ấy...

      Tất cả, tất cả những kí ức về cô, Kaori, anh sẽ không bao giờ quên.

      "Có phải tớ đã tìm được một chỗ trong tim ai đó rồi?"

      Cô hỏi anh trong bức thư cuối cô gửi cho anh.

      Nước mắt từ từ lăn dài trên hai gò má, Kousei ghì chặt lấy bức thư vào trong lồng ngực, như muốn níu chặt lại chút hơi thở vương vấn cuối cùng của cô.

      Sao lại không cơ chứ? Trái tim anh, tâm hồn anh, tất cả đều ngập tràn hình bóng của cô.

      Cô nói.

      "Tớ yêu cậu, Kousei."

      Anh cười dài trong nước mắt.

      Kaori, sao cậu không nói sớm hơn?

      Vì sao?

      Anh cười tự trào, nụ cười pha lẫn cay đắng xót xa.

      Ừ, vì sao chứ?

      Đôi mắt đen láy nhìn xoáy vào một cánh hoa anh đào yếu ớt xoay vòng vòng trong không trung, rồi từ từ đáp xuống trán anh.

      Nhẹ nhàng, êm dịu.

      Như nụ hôn cô dành cho anh.

      Xuân đến rồi.

      Thời điểm này đã tới.

      Năm ấy, dưới gốc cây anh đào, anh gặp một cô gái kì cục, và một định mệnh mới mở ra.

      Năm nay, anh sẽ tự tạo ra cho mình một định mệnh nữa, ở ngay chính gốc anh đào này!

      Quyết định như vậy đi!

      Anh sẽ tạm biệt tất cả, và bắt đầu lại từ đầu.

      Hít nhẹ một hơi, rồi thở hắt ra nặng nề.

      Đứng dậy, ngồi vào ghế và đặt tay lên phím đàn.

      Đôi mắt anh nhắm nghiền, hơi thở cũng như ngưng đọng lại.

      Một âm thanh êm dịu vang lên.

      Là bài, Sorrow Of Love.

      ___Hết___


      None.
      Trả lời kèm trích dẫn

    2. #2
      Tham gia ngày
      31-12-2017
      Bài viết
      1
      Cấp độ
      0
      Reps
      0
      Hay quá bạn ơi;;
      Trả lời kèm trích dẫn

    3. #3
      Tham gia ngày
      29-07-2017
      Bài viết
      5
      Cấp độ
      0
      Reps
      0
      hay vcl ;;-;;
      Trả lời kèm trích dẫn

    4. #4
      <3<3<3
      Trả lời kèm trích dẫn

    Đánh dấu

    Quyền viết bài

    • Bạn không thể đăng chủ đề mới
    • Bạn không thể gửi trả lời
    • Bạn không thể gửi đính kèm
    • Bạn không thể sửa bài
    •  

    Theo giờ GMT +7. Bây giờ là 06:42.

    Powered by vBulletin.
    Copyright© 2024 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.
    Board of Management accepts no responsibility legal of any resources which is shared by members.