Địa điểm: Khu biệt giam
Thời gian: 26/5/2021
Theo như lời nói khó chịu của cậu thanh niên còn lại, Nie nheo mày. Vậy là đêm hôm qua, cậu đã đánh người, thậm chí cậu chẳng biết ông ta là ai, tại sao lại tấn công ông ta trong một tình trạng hoàn toàn vô ý thức một cách mất kiểm soát. Vậy là những kí ức mờ ảo, hư thực mà cậu vừa nhớ được lúc nãy có thức. Nie thực sự bị điều khiển để điên cuồng làm hại người khác. Và giờ, cậu ngồi đây, bị thẩm vấn về những điều không phải mình làm. Có chăng, là kẻ làm nên những điều này cần một cách hợp thức hóa. Và vô tình, thân xác cậu bị dùng cho chuyện đó.
"Tôi thực sự, không nhớ một chút nào. Nếu... tôi có khiến cậu bị thương, thành thật xin lỗi"
Sau khi nghe những gì Nie và tên con trai kia nói. Người đàn ông trước mặt im lặng, ông ta đang viết, viết một cách rất chăm chú trên những trang giấy. Nie đang nghi ngờ, liệu có phải ông ta đang phải đánh vần từng chữ để viết vào cái gọi là văn bản kia, hay ông ta đang định khiến cho lời khai của cả hai thành bài văn tự sự, thuyết mình, hay cái quái gì đó đại loạn vậy? Ờm, vâng, Cậu không giỏi văn...! Cậu thực sự cảm thấy khó chịu, còn bao lâu nữa cậu mới biết được số phận sắp tới của mình, cậu đang ngồi trong nhà giam, không có quyền tự do và phải trả giá cho những điều mình không làm với một sự im lặng đến xáo rỗng của nơi này và người đan ông trước mặt. Người có lẽ, bây giờ, là người duy nhất cho cậu biết những gì mà Nie cần và cả tương lai của cả hai.
Cuối cùng, quá trình viết lách phát ngấy cũng đã chấm dứt. Bị phạt? Tại sao?
"Nhưng mà thưa ngài, tôi tự hỏi là với những việc một thế lực xấu xa trong bóng tối mà thậm chí các ngài còn không cho chúng tôi biết rõ đó là ai đã điều khiển tôi và người này làm những việc chúng tôi không hề có tự chủ sẽ trở thành tội để cấu thành một hình phạt sao? Thật may mắn là bây giờ, như ngài đã nói, không có thiệt hại gì xảy ra. Nhưng một lúc nào đó, tất cả chúng ta đều không biết, cũng có thể là tôi hay bất cứ ai bị lợi dụng thế này, và có án mạng xảy ra. Chẳng lẽ người đó cũng phải chịu hình phạt cho điều mình không gây nên. ý tôi nói là giết người đền mạng. Tôi nghĩ là mình đang sống trong địa bàn của các ngài, và các vị tối thiểu cũng phải đảm bảo chút an toàn cho chúng tôi chứ. Ngay cả việc bản thân có thể bị kiểm soát bất cứ lúc nào như tối qua"
Nie là thằng con trai có trách nhiệm. Nếu là bản thân làm sai, cậu sẽ không bao giờ trốn tránh, cuối cùng cũng phải đối diện với sự thật. Thế nhưng, trong trường hợp này, cậu cần một lời giải thích vì việc mình phải chịu những hình phạt nào đó trong khi bản thân cần được kiểm tra, cách li, nghỉ ngơi hay cái gì đại loại thế.
Và khi người đàn ông đưa ra cho cả hai xem những gì mà ông ta vừa viết. Nie nhắm nghiền mắt, cố nhớ theo đoạn hội thoại trên tờ giấy lạnh lẽo. Từng câu chữ khó hiểu, ngắt quãng như nghe một đoạn radio bị rè không ngường vang lên. Là giọng nói của người đàn ông và người phụ nữ. Nie nghĩ, có lẽ, giọng nói của người đàn ông chính là kẻ đã kiểm soát cậu. Những câu nói khó hiểu bắt đầu dội lên trong đầu. Nie ôm chặt hai thái dương, cơn đau nhức khiến cậu thậm chí ngã khuỵch một cấn xuống đất, gương mặt nhăn nhó đến thảm hại. Và cho đến khi cơn ác mộng đó kết thúc. Mồ hôi nhễ nhại và đôi mối khô khốc đã tái nhợt. Cậu ngẩng đầu, nhìn người đàn ông ngồi trên ghế, lắc đầu.
"Có một giọng nam giới âm ỉ trong đầu tôi lúc đó. Có thể đoạn hội thoại này là của hai kẻ đã kiểm soát chúng tôi. Và nếu như chúng có thể kiểm soát được một cơ thể và khiến nó hành động theo ý mình. Thì tôi nghĩ, thưa ngài, chúng chẳng thể để chúng tôi hiểu được những gì chúng nói, đó có thể là một kế hoạch của chúng. Và điều hiền nhiên mà chúng ta đều biết, tôi và anh ta đang ở trong khu vực của chúng ta và bất cứ khi nào chúng tôi cũng có thể bị tóm, như bây giờ. Vì vậy, chẳng thể nào chúng tiết lộ điều gì cho những con rối của mình"
Đó là những gì mà cậu nghĩ, trong hơi thở ngắt quãng vì mệt mỏi. Có phải là theo những gì trong đoạn hội thoại đó, những kẽ đối địch với bọn cậu có tới hai phe cũng đang chống trả nhau?
Đánh dấu