Địa điểm: Làng ven sông
Thời gian: Cuối ngày 30.09.817
Đó là một đêm dài.
Tiếng mưa vẫn còn rào rào đến tận lúc các bạn ngả lưng xuống chiếc bạt được dùng tạm làm giường. Những người dân đã trở về lều của gia đình, để cả rồng lẫn người các bạn ngủ trong căn lều lớn nhất. Đôi lúc bạn gạt cửa lều ra, vẫn thấy có những ánh đèn le lói ở bên ngoài, đó là những người đang làm nhiệm vụ canh đêm. Cơn lũ ập đến bất ngờ như thế này, không ai dám chắc liệu mình ngủ say rồi lũ có đập vỡ đê mà tràn đến đây không nên vẫn cần vài người luân phiên trông chừng, rồi báo cho mọi người nếu có sự cố xảy ra.
Nhưng trong số những người đó không có các bạn. Không những trưởng làng không đồng ý do sáng mai các bạn phải rời đi sớm, nếu không ngủ sẽ không đủ thể lực, mà chính bản thân các bạn cũng bị sự mệt mỏi kéo díp đôi mắt lại.
Trước khi chìm vào giấc ngủ mê man, có ai trong các bạn tự hỏi, phải chăng trong bữa thịt hôm nay có bỏ thứ gì đó?
.
Sáng hôm sau, thứ đánh thức các bạn không phải là ánh sáng, mà là tiếng kêu mừng rỡ của dân làng. Khi các bạn đều tỉnh dậy, thứ đầu tiên các bạn nhận ra là cơn mưa kinh khủng kia đã kết thúc.
“KHÔNG VỠ!!! ĐÊ KHÔNG VỠ!!!” - Cậu thanh niên dẫn đường hôm qua chạy xộc vào lều của các bạn gào lớn, gương mặt bừng sáng bởi niềm hạnh phúc vô bờ - “Các.. Các ngài Kỵ sĩ, các ngài mau ra xem đi!!”
Khi các bạn bước ra bên ngoài, các bạn có thể thấy dòng nước vẫn còn ầm ầm chảy siết, còn con đê trông đã tả tơi hẳn, không còn vẻ chỉnh tề như hôm qua nữa.
Nhưng nó đã không vỡ.
Công sức của các bạn, mồ hôi của các bạn, thành quả của các bạn, vẫn còn nguyên vẹn.
"Cảm ơn mọi người rất nhiều. Nếu không có các bạn, làng chúng tôi có lẽ đã không thể vượt qua cơn lũ bất ngờ này êm thắm như vậy. Lòng biết ơn này, chúng tôi thật sự không biết diễn tả như thế nào mới đủ.
Sau này, nếu có duyên gặp lại, nếu dân làng ở đây có thể làm gì để giúp đỡ các bạn, các bạn tuyệt đối đừng ngần ngại nói ra!"
Trưởng làng nói một câu chắc nịch, vỗ vai các bạn một cái đầy thân thiết. Ánh mắt những người dân làng khác cũng nhìn các bạn đầy quý mến, thậm chí người đàn bà đanh đá Annie còn đi dúi thêm cho từng người các bạn một cái bánh.
"Ăn đi, ăn cho no nào. Chúng tôi biết các bạn còn một đường dài phải đi. Làng tôi đã giữ chân các bạn quá lâu rồi."
"Nhưng đừng lo, hì hì, làng bọn tôi tuy nhỏ, nhưng mà có bản lĩnh lắm." - Sky nói -
“Mặc dù nước chảy siết, nhưng lái đò của chúng tôi cam đoan có thể đưa các bạn qua sông an toàn!”
Thế nhưng khi rồng (thu nhỏ) và người các bạn đều đã yên vị trên thuyền cùng với đồ ăn thức uống đủ cho bốn ngày được dân làng tặng, thì đột nhiên những bông hoa cúc dại ở bờ bên kia biến mất. Chưa kịp để các bạn hoang mang, thì những bông hoa tiếp tục mọc lên, có điều chúng lại mọc thành hàng sát cạnh bờ sông bên này.
Dường như… một con đường mới đang được mở ra.
.
Theo như đường hoa chỉ, các bạn xuôi theo dòng sông, do nước lũ tràn về nên tốc độ của thuyền đi rất nhanh, chẳng mấy chốc các bạn đã đến sát rìa của kết giới. Từ khoảng cách hơn nửa cây số, các bạn có thể thấy được tấm màn đen kì bí đó. Nhưng dường như những người lái đò của các bạn chưa tỏ ra lo lắng lắm, mà một lát sau, các bạn liền hiểu được lý do.
Ở đây còn có một nhánh sông khác, nhỏ thôi, nhưng vẫn có thể xuôi thuyền đi tiếp. Và kìa! Những đóa hoa đã mọc tiếp tại bờ nhánh sông đó!
Đi thôi, đích đến đang ở phía trước!
Hơn hai ngày đường liên tiếp sau đó, các bạn giống như dùng tốc độ nhanh nhất mà đi, cho đến khi đôi mắt tinh tường của loài rồng nhìn thấy những mái chòi nhỏ xíu đằng xa. Nhưng dựa theo quãng đường cần phải đi, thì sẽ mất trên nửa ngày nữa các bạn mới có thể tiếp bờ.
Mỗi nhân vật hoàn thành yêu cầu 50wc/ngày trong 3 ngày của thử thách được +1 level.
Diễn biến tiếp theo sẽ lên vào lúc 22h ngày 11/10/2017.
Đánh dấu