Thời gian: 24/9/817
Địa điểm: Đảo Cyprus.
Khi thuyền Yyanria cập bến, đã vào khoảng chiều ngày 24 - hay như những gì Alma đã thông báo. Cả đoàn lục đục thu dọn hành lý cá nhân để mau chóng lên đảo. Đã được nghỉ ngơi một thời gian nên trên gương mặt mỗi người bớt đi phần nào vẻ mệt mỏi, hoang mang, nhiều hơn sự phấn khởi, mong chờ.
Trước mắt Otima là hòn đảo Cyprus với nét đẹp hoang sơ, oai hùng, khác hẳn với tất cả những gì hắn từng nhìn thấy trước đây khi còn sinh sống ở Sagitta.
Hòn đảo được bao phủ trong một lớp kết giới mờ nhạt, ánh sáng cũng từ đó mà nhẹ nhàng lan tỏa xuống mặt đất. Ở giữa đảo là những vòm đá hình cung đồ sộ đến mức từ xa cũng có thể nhìn thấy chúng. Bên dưới, hiện tại Otima không rõ vì không gian đã bị núi cao che khuất, nhưng hắn khá chắc chắn lúc trên thuyền hắn đã nhìn thấy những tảng đá khổng lồ trôi nổi trên không. Cây xanh trải dọc theo sườn núi, trải đến tận bờ biển. Trước mặt đoàn người là lều trại của các thành, phía sau đó là rừng xanh thăm thẳm.
Nhóm Rồng có vẻ còn cần vài tiếng nữa mới đặt chân lên đảo, Otima vừa có chút hồi hộp mong chờ, vừa hơi hài lòng vì việc nhóm Rồng đến trễ hơn họ. Vì như vậy hắn sẽ có thời gian đi thăm thú xung quanh trước.
Lách khỏi những nhóm người náo nhiệt, vị chủ tiệm trẻ tuổi tự mình tìm đường đi lên một vị trí khá cao, từ đó hắn có thể nhìn bao quát xuống toàn cảnh bờ biển và khu rừng. Otima ngồi xuống một mỏm đá và lấy từ trong túi một viên pha lê ghi ảnh. Hắn đưa viên đá lên ngang tầm mắt và vận pháp lực vào nó, bắt đầu ghi chép. Từ hình ảnh bờ biển cát trắng trải dài, uốn cong quanh đảo, thuyền của các đoàn người từ ba thành lớn neo đậu ngoài xa, khu rừng trải rộng khắp kéo dài lên tận những vòm đá cao ngất, ánh sáng lấp lánh ôn hòa phát ra từ kết giới trên đỉnh đầu, tất cả những hình ảnh đó đều được viên đá màu xanh dương trong tay hắn thu thập. Bên trong viên đá bắt đầu xuất hiện những đốm sáng vàng lấp lánh.
Đột nhiên, khi ghi chép ảnh đoàn người đến từ thành Orion, Otima bỗng nhớ đến một đứa bạn tâm thư. Hắn vuốt miệng cười cười rồi lôi từ trong tay xách ra một lá thư đã cũ. Lá thư hơi nhàu nát do hành lý bị va đập lúc Vong Binh tấn công tàu, nhưng miễn những nét chữ trên đó không bị hỏng, lá thư vẫn có thể giúp hắn tìm người hắn cần tìm.
Otima gấp lá thư thành hình một con cá nhỏ rồi đưa lên miệng, thổi nhẹ một cái, con cá liền hóa thành một chú cá Koi vàng trong suốt đáng yêu. Tinh linh hình cá Koi bay bay quanh Otima một cách tinh nghịch. Nó có những lớp vảy mỏng, dài, lấp lánh như vải lụa của những vũ công, lân tinh từ lớp vảy rải thành những đường sáng uốn lượn khi con cá di chuyển.
Hắn vuốt ve đầu con cá một chút rồi ra lệnh cho nó tìm về người chủ cũ và dẫn người đó đến đây. Nhìn con cá bay đi, Otima vui vẻ nghĩ, Linnea hẳn là sẽ nhận ra nó từ ai mà ra, vì nó được tạo ra từ bức thư có chứa câu nói cùng nội dung với thứ được viết ở mặt trong của ngôi sao mà hắn đã tặng cô bé.
Sau khi gửi “thư” đón người xong, trong lúc chờ đợi, Otima tiếp tục dùng pha lê ghi ảnh chụp hết tất cả những cảnh quan tươi đẹp xung quanh. Hắn rất mong mỏi có thể thu được hình ảnh của Rồng, nhất là hình ảnh đầu tiên khi họ đến nơi.
@
Sil'Arc
699 wc
Đánh dấu