Kết thúc quá đơn giản, mọi chuyện không thể đơn giản như thế này được. Đây không phải là kết thúc mà Ben mong đợi cho lắm. Nhưng có thật là nó sẽ kết thúc như vậy chăng. Anh cười trừ, không thể nào kết thúc lãng xẹt như vậy được. Và đúng như anh nghĩ, có chuyện đã xảy ra. Nếu nhìn kĩ thì có thể thấy khá mờ nhạt một sợi dây liên kết giữa cô hầu và một học viên lạ mặt mà anh chẳng nhớ là ai. Đi cũng cô nàng là Phù Thủy Tri Thức, mà để ý xung quanh có lẽ cũng dễ phát hiện ra những đốm sang kì lạ kia là ở đâu rồi. Một phép thuật trị thuơng diện rộng được thi triển ra không ai ngoài Patchouli cả. Ở đây chỉ có cô ta mới làm được. Haizz, cô hầu gái này khá tốt số đấy, chúc mừng.
Sự im lặng sau đó cũng đã vỡ òa, rất nhiều hầu gái khác đã đến bên nàng Phù Thủy Tri Thức để có thể giúp đỡ vị chủ nhân của mình, cô cũng cất tiếng để trấn an mọi người:
- Hãy yên tâm, tạm thời cô bé vẫn sẽ sống, kể cả nữ học viên bên cạnh...
Giọng nói của nàng phù thủy cũng vang vọng tới tất cả mọi người, nhưng nhẹ nhàng hơn là Remilia. Nói xong cô ta quay sang đội nữ hầu và lên tiếng:
- Mau mang cả hai vào trong dưỡng thất! Nhanh!
Thoát khỏi cảm giác khó tả được. Remilia mới mở miệng ra lệnh cho tất cả hữ hầu trong dinh thự này.
- Đội nữ chiến hầu, đưa hai sinh vật kia vào lồng, đề phòng sự cố ngoài ý muốn có thể xảy ra! Tất cả hầu gái hãy chăm lo cho những người đã và đang bị thương, riêng đội Ẩm thực, ngừng việc chuẩn bị Hồng dạ tiệc tại Huyết sảnh, hãy dọn đồ ăn đến Nguyệt sảnh, ta sẽ dùng bữa với toàn thể khách mời ở đó.
Ngay khi nghe lệnh xong đám nữ hầu tất bật chuẩn bị. Một số ở lại dọn dẹp và khôi phục lại những thứ bị phá hủy, số còn lại đi chuẩn bị cho bữa ăn buổi tối.
- Những vị khách, đã để tất cả kinh động vì những sự việc vừa qua, nhưng tạm thời, hãy trở lại tòa nhà tây. Bữa tối sẽ sớm được dọn lên, hy vọng mọi người sẽ có mặt đầy đủ tại đó.
Mọi thứ lại đâu vào đấy. Một số người vì không muốn cãi lời Đại hiệp sĩ kia nên quyết định về phòng. Có một số người khác lại tiếp tục lang thang thăm quan nốt dinh thự này. Riêng anh có lẽ anh muốn đến Thư Viện Vĩ Đại hơn. Từ đây đến đó không mất nhiều thời gian đi đường cho lắm, hơn nữa anh cũng có chút tò mò muốn đọc sách tìm hiểu. Dù sao, bữa tối được thông báo là tám giờ mới bắt đầu cơ mà.
..........
Ngoảnh đi ngó lại đã gần đến tám giờ. Thời gian trôi qua khá nhanh. Ben đang ở trong thư viên cùng đống sách cao ngất ngưởng ở bên. Có lẽ do danh lấy ra và đọc khá nhiều sách, hơn nữa có một số là anh còn chưa kịp đọc. Tám tiếng chuông vang lên, anh giật mình nhìn lại đồng hồ. Đã tám giờ rồi. Đứng dậy đi ra khỏi thư viện thì chạy tới đón anh là một cô hầu lạ mặt và dẫn anh đến Nguyệt sảnh. Đến sảnh, một không gian cao và rộng đến đến bất ngờ, mái trần cao vút có cùng với chiếc bàn ăn dài phủ khăn trắng muốt đã được chuẩn bị đầy đủ dao nĩa. Các gia nhân phải lui về đứng phía sau còn học viên được ngồi vào bàn để chuẩn bị ăn tối.
Đợi sẵn ở tận cùng bên kia của chiếc bàn, ngay trước tấm gia huy khổng lồ với hình cánh dơi được lồng vào một nhành hoắc hương và một cặp vũ khí mà một trong hai khá giống Gungnir, là Remilia Scarlet - nữ chủ tối cao của nơi này, phía tay mặt của người đó là Patchouli Knowledge - vị chủ nhân của Thư viện vĩ đại. Cuối cùng, bên tay trái là một người các bạn ngỡ như đã rất lâu rồi không gặp - Marisa Kirisame, nàng phù thủy đen trắng kiêm giáo viên ma thuật học viện Judi. Koakuma và nhóm nữ chiến hầu đứng ngay phía sau họ, cũng là làm đúng phận sự của những hầu cận cao cấp nhất.
Marisa mỉm cười vẫy nhẹ tay với mọi người. Dường như cô ta không để ý gì đến vụ việc kinh khủng hồi chiều thì phải. Mà cũng không biết nữa.
- Mọi người, đừng e ngại, ngồi đi! Chúng ta có thể vừa dùng bữa... vừa trò chuyện.
Remilia cất tiếng và hướng tay ra phần bàn còn trống. Mọi người bắt đầu tự chọn chỗ của mình. Anh thì chiếm ngay một chỗ ở cuối bàn. Nơi mà có thể chạy ra nhanh nhất nếu có chuyện. Mà giờ đây thì còn có chuyện gì chứ. Bữa ăn bắt đầu được dọn lên cùng một thứ chất lỏng màu đỏ máu cũng được rót vào chiếc ly đế cao của mỗi người.
- Đừng lo, không phải máu đâu, là rượu vang do chính tay gia nhân Hồng Ma Quán ủ đấy.
Remilia bông đùa một cách thoải mái. Thật sự thì bây giờ đùa thế không vui lắm đâu. Nhất là sau cái vụ hồi chiều nữa. Anh đành cầm chiếc ly lên và nhấp một ngụm nhỏ. Hứ, rượu này khá ngon ấy chứ. Chua cay vừa đủ. Ngon ghê. Cuối cùng cũng được có cái gì đó tốt đẹp ở đây rồi.
- Đầu tiên, ta gửi lòng trân trọng tới tất cả quý hiệp sĩ trẻ tuổi của Judi đã ghé thăm dinh thự này và thành thật xin lỗi đã để mọi người vướng phải rắc rối ngoài ý muốn...
Remilia nâng ly "rượu đỏ" của riêng mình lên và mỉm cười.
- Dù ta tin, không có gì diễn ra mà không phải do sự sắp đặt của vận mệnh. Nhưng, đừng quá để ý về những chuyện đã qua nữa, không có ai phải chết, mọi thứ đều có thể phục hồi. Không có gì phải giấu diếm, con quái vật được xác định là một loài sinh vật bình thường do ảnh hưởng phát sinh từ ma thuật mà biến dạng thành như vậy, kể cả những khả năng nó vô tình có được nữa.
Sau Remilia là Patchouli xin lỗi. Có thể nói giờ đây hai "chủ nhà" của dinh thự mới hướng lời xin lỗi đến mọi người. Mà hơn nữa qua lời của hai người họ, mọi chuyện có vẻ như khá là đơn giản. Chỉ là do lỗi của bọn họ mà thôi. Khá thẳng thắn và hoa mĩ nhưng lại được lòng người. Không chỉ thế còn khiến cho mọi người bớt lo nghĩ về những việc vừa xảy ra nữa. Tài thật.
- Cuối cùng, tuy Hồng dạ tiệc không thể tổ chức, nhưng không sao, hãy thật thoải mái với bữa ăn này, ta sẽ rất vui mừng nếu tất cả đều cảm thấy hài lòng với nó.
Rồi Remilia búng tay, căn phòng vốn đang nhập nhoạng lờ mờ do chỉ được chiếu sáng bởi nến và những vì sao le lói trên trần nay sáng bừng lên một màu đỏ thẫm, đó là do một mặt trăng màu huyết sắc khá đẹp ở trên đầu. Bữa ăn tiếp nối ngay sau tiếng chạm nĩa đầu tiên của Remilia. Không khí bắt đầu thoải mái dần, áp lực dần dần biến mất. Mọi người có cảm giác thoải mái trở lại, có lẽ là do cách ăn khá tự nhiên của Remilia. Và sau đó, khi bữa tiệc tối đã kéo dài tầm hai mươi phút, Remilia mới lại tiếp tục cất lời ngay sau khi được Koakuma thì thầm cái gì đó.
- Hầu gái của ta, Lilienia và nữ hiệp sĩ trẻ Klaudia đã hoàn toàn ổn định, họ sẽ sớm trở lại ngay khi việc điều trị kết thúc, hãy nâng thêm một ly mừng cho việc này.
Cuối cùng, bữa tiệc tối đã kết thúc trong không khí thoải mái hơn rất nhiều khi mà nó bắt đầu, món ăn rất ngon, đồ uống gần như hoàn hảo và cuộc trò chuyện nho nhỏ giữa học viên và hai vị chủ nhân Hồng Ma Quán ở cuối tiệc đem đến nhiều thông tin thật sự thú vị. Anh ngồi ở cuối bàn thưởng thức mọi thứ từ đầu tới cuối mà không thèm để ý hay hé miệng ra mở lời tý nào. Mọi thứ cứ thế này thì thật yên bình và dễ chịu.
Bữa tiệc kết thúc thì cũng là lúc mọi người phòng ai nấy về. Một số người có ý định đi chơi một chút, một số người về phòng nghỉ ngơi. Có lẽ đêm nay sẽ là đêm ngủ ngon giấc với những người nào mệt mỏi vì chiến đấu đây. Mà còn Ben, chắc anh lại vùi đầu vào sách tiếp thôi. Mọi việc trở về đúng ban đầu của tự nhiên. Một buổi tối yên bình bắt đầu rồi đấy. Chỉ là được bao lâu đây? Không thể biết trước được, đành đợi vậy.
Nhận 66 exp (tượng trưng?)
@
Flandre Scarlet
Đánh dấu