Một ngày mùa thu
Công viên NE
Ai da~~~
Rasgado và Aurora
Qua giờ đóng cửa của nhà trẻ đã mười lăm phút, nhưng Rasgado vẫn không thấy bọn trẻ trở về kí túc. Cậu bắt đầu đến đó tìm, nhưng nhà trẻ đã không còn ai, bốn bề vắng hoe, các giáo viên cũng không thấy, khoảnh sân rộng đã dọn dẹp xong cả.
Cậu mở cửa vào trong xem thử thì thấy một thứ gì đó đập vào chân. Tiếng "A" nhỏ vang lên.
"..."
Rasgado không kịp cả cân nhắc nhấc bổng cái cục đó lên và hỏi sốt sắng.
"Có sao không?! Anh không nhìn đường, có đau không?!" Hỏi xong mới nhìn ra đó là một bé gái... Eh... Xương cậu cứng lắm đó... có bể đầu em chưa...?
Asmita và Cat
Asmita chấm vào cuốn sổ, nhìn từ trên xuống dưới, sau rồi mới nhận ra là khám thiếu cho hai đứa nhỏ. Chúng trốn đâu mất tiêu rồi. Một người là cậu ông trời con Alphonse không bao giờ thấy mặt ở đây, và một đứa nhỏ tên Cat...
Mèo à?
Asmita đi hỏi thăm các giáo viên và họ tìm quanh. Asmita cũng đi tìm. Một đứa bé kéo vạt áo anh, làm anh cúi xuống xem nó nói gì, và đứa nhỏ chỉ về phía một chiếc gùi nhỏ đặt trong góc.
"Cảm ơn em." Anh xoa đầu đứa trẻ, nó chẳng nói gì cả chỉ mỉm cười đỏ mặt rồi chạy đi. Lúc này Asmita đi lại chỗ chiếc giỏ, nhìn vào trong, thấy có đứa nhỏ nằm ngủ trong đó.
Ngủ kiểu này sẽ vẹo xương. Asmita nghĩ, nhẹ nhàng thò tay vào trong bế đứa nhỏ ra. Quả cầu gì đó rơi xuống và anh gọi một giáo viên lại trao đứa bé cho cô ấy.
"Giúp tôi dỗ con bé dậy." Mắt xanh như biển cả bao la hiền hòa sóng vỗ.
Snow và Hirro
Thằng nhóc nhìn con nhóc vừa chạy tới chỗ mình. Thiên tài nhỏ tuổi cố vặn óc nhớ ra coi đây là ai. Cậu đâu có thường tới lớp, sao lại có người quen thế này?
"Chưa." Snow tròn mắt như kiểu đang ngạc nhiên.
"Nhưng cậu là ai vậy?"
Hôm nay Snow mặc trang phục từ đầu tới chân đều trắng, hoàn toàn chả thích hợp cho việc đi công viên đào đất tìm cây. Khi nào về cậu sẽ cáu chị hầu gái cho mà xem. Cậu sẽ bỏ ăn cho chị ấy năn nỉ chết lun. ` ^ ` )
Reinhardts và Iolite
Cái gia đình đó đi tới đâu cũng toát lên vẻ quý tộc ở đó. Hoặc là quái dị.
Tình hình sau khi tới công viên là Aleric ngồi xuống một chiếc ghế trong lúc chờ dựng trại, lờ luôn cả tuyên bố, chỉ chăm chú lấy giấy ra vẽ tranh mặt hồ. Còn Alphonse đang xỏ giày chuẩn bị chạy biến đi rồi. Công viên này chả có lạ gì với Alphonse nhưng cậu ta luôn có trò để làm ở khắp mọi nơi. Khi Alastair chuẩn bị đi theo Alphonse thì cậu ta đột nhiên bảo.
"Hôm nay anh sẽ đi tìm người khác."
"Hả?"
"Anh tìm được đối tượng để phá rồi. Hahaha."
"..." Rồi Alastair bị bỏ lại, đứng ngẩn tò te. Trong khi đó Adrian thì mải mê ngắm hoa bên đường, Anastasia vẫn cứ thế quấn quít bên Aleric.
Adrian thấy một cô bé tóc vàng chạy tới rưng rưng nước mắt.
"Đi đâu cơ?" Adrian ngơ ngác hỏi.
"Đi tìm loài hoa đẹp nhất công viên đấy ạ." Alastair lục lọi khắp người rồi kéo ra một chiếc khăn mỏng đưa về phía Iolite.
"Sao cậu lại khóc? Có gì đâu mà khóc! Mọi người đang đi chơi mà."
"Em sẽ không đi đâu. Bẩn hết váy em. Chúng ta việc gì phải tham gia trò chơi đó chứ." Anastasia hất mặt trên trời kiêu kì.
Degel và Reigen
Degel ghét nói chuyện, đám đông, lẫn giao tiếp. Ngày còn nhỏ cậu là một thằng bé có dấu hiệu antisocial nhẹ.
Degel ngẩn người đọc mấy cuốn sách tới mức quên luôn nó thực tại cho tới khi có thứ gì đó giật tóc cậu. Tóc cậu dài hơn mấy bạn khác nhưng cũng không bay lả lướt như Albafica, đã lâu rồi không cắt, quay đầu ra thì thấy có đứa nhỏ đang nhai tóc mình. Cậu lắc mạnh làm những lọn tóc trượt khỏi miệng thằng bé và trừng mắt.
@
Alfred F. Jones @
Rainbow Blues @
Figaro @
FLAKY CHAN @
Heavenleena
Đánh dấu