Tùng chưa bao giờ nghĩ mình quyến rũ. Nhưng chắc là Tùng quyến rũ thật, vì mặt đất và trọng lực vừa mới bắt tay nhau âm mưu lừa cướp nụ hôn đầu của Tùng. Hà, nhưng Tùng cũng đã kịp chống tay xuống kịp, giữ cho gương mặt đẹp trai ngời ngời của mình tránh khỏi việc tạm biệt vài cái răng cửa. Đâu dễ vậy baby à, Tùng là của mọi người, Tùng không thể hứa hẹn điều gì được cho đôi ta đâu, mặt đường Sydney ơi~
Mà lo lảm nhảm với cái mặt đường trong tâm trí, Tùng chợt nhận ra là chân mình đã kịp quẹt một vòng rất fabulous đạp cái vỏ chuối bay thẳng lên đầu một cô gái khác trước đó. Aaa~, Tùng thật tội lỗi quá đi. Sao Tùng lại có thể khiến những cô gái xung quanh mình chịu đau khổ chứ.
- Xin's lỗi's, cô's có's sao's...
Như luồng điện chạy ngang cơ thể giật bằng bặc, miệng Tùng đơ ra, không thể nói thêm lời nào. Đôi mắt Tùng nheo lại, phải lấy tay lên che mắt. Ôi, đây là thật sao? Hóa ra trên đời có tồn tại một người như vậy, với thần thái đó?
Hào quang nữ chinh ngôn tình!!!
Thứ hào quang rực rỡ muôn màu khiến mọi kẻ khác phải thèm muốn ngưỡng mộ. Dù xinh đẹp hay xấu xí, thông minh hay ngu ngốc, chỉ cần mang ánh hào quang đó sau lưng thì happy ending không bao giờ xa vời. Đó là vầng hào quang khiến nhiều cô gái ghe tị chết lên chết xuống. Tùng cũng vậy. Tùng cũng từng một thời chết lên chết xuống căn khăn nén tiếng gọi "Soái ca!!!" khi đọc truyện. Nhưng Tùng chưa bao giờ có cơ hội diện kiến một người như vậy, thật không ngờ hôm nay, định mệnh đã để cho Tùng được mở mang tầm mắt.
Chưa kể đó lại là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, thông minh tài giỏi không ai sánh bằng, gia thế thì phải thuộc hàng khủng của khủng.
Đừng hỏi tại sao Tùng biết, profile với tip ngay trên kia kìa, bấm vào đi.
Nếu so sánh sắc đẹp của nàng thì chắc không thể nào tìm ra bất cứ thứ gì tương xứng. Làn da trắng như tuyết, mịn màng và mềm mại như nệm Kim Đan. Gương mặt thanh tú, với những tỉ lệ vàng chuẩn đến nỗi nếu mời Michelangelo sống dậy để tạc tượng thì hẳn ông sẽ khóc mà bỏ cuộc. Đôi mắt to tròn như thiếu nữ shoujo, long lanh chứa hàng vạn kim tuyến trong đó. Môi căng mọng, mềm và đỏ hồng, như quả táo ngọt ngào mời Ryuk đến ăn. Dáng người thì không còn gì để bàn cãi nữa, chỉ cần mới Steve Harvey đến xin lỗi cô hoa hậu Phillipene vì trao nhầm giải
một lần nữa và trao vương miện cho nàng thôi. Cách ăn mặc của nàng thì quả thật là quá thời trang và sành điệu, nhưng Tùng tin rằng ngay cả khi không mặc gì nàng cũng dư sức làm hàng vạn bệnh viện rơi vào trạng thái thiếu nguồn cấp máu. Mái tóc mềm mượt như dòng suối, khiến các cô người mẫu sunsilk phải xấu hổ đến tự tử khi nhìn lại tóc mình. Và phong thái, ôi! Nàng chỉ cần bước một bước là Vạn lý trường thành đã sụp đổ rồi, và nếu nàng đi hết con phố này thì cả cái hệ mặt trời sẽ chỉ còn là đống hoang toàn như trước khi Big Bang diễn ra. Ánh mắt thì quá gợi tình, chỉ cần nháy một cái thì giết chết hàng vạn con tim nhanh hơn AK47 nữa. Nói cách khác, nàng là sự tổng hợp của những thứ mỹ miều nhất, hay đúng hơn nàng chính là hiện thân của vẻ đẹp không giới hạn. Và nếu như Tùng được người cầm cho phép spoil nhiều hơn, Tùng sẽ ca ngợi tiếp về IQ 700/700, về gia thế con ông cháu cha với dòng máu lai cả chục nước, và cả việc 5 tuổi tốt nghiệp khóa huấn liện điệp viên FBI,.. Nhưng vì nàng đã muốn giấu, Tùng sẽ không nói ra hay nghĩ tiếp nữa, vì theo Tùng đoán thì nãy giờ những gì Tùng nghĩ đã bị đọc hết trơn rồi.
Một vẻ dẹp rạng ngời đến thế, lại thêm ánh hào quang đó, vậy mà phải để cho cái vỏ chuối bị bao người chà đạp kia
trong đó có Tùng bám lên đầu. ÔI còn điều gì tồi tệ hơn nữa. Tùng tự thấy mình phải tỏ ra ga lăng, vì nếu không người đời sẽ chửi Tùng là một thằng khốn không ra gì, sau khi gây chuyện bắt người ta tự đổ vỏ. Vậy nên Tùng bơm cho bản thân hai liều can đảm, tiến lại gần nhẹ nhàng gỡ cái vỏ chuối ra, bỏ vào thùng rác để khỏi phạm luật. Đối diện với người đẹp, Tùng bối rối vô cùng, không biết nên làm gì.
"Bình's tĩnh's! Mày's đâu's phải's dạng's vừa's!" - Tùng tự độc thoại nội tâm.
Một kế hoạch nhanh chóng được vạch ra trong đầu Tùng. Cô ta là nữ chính ngôn tình, nếu Tùng có thể cưa đổ cô ta thì Tùng sẽ trở thành nam chính, và Tùng cũng sẽ có hào quang sau lưng. Hoặc chí ít nếu có chia tay thì Tùng cũng lên hàng nam phụ, hào quang bé hơn tí. Nhưng Tùng cần đảm bảo cô ta yêu mình thật sự chứ không phải một con nhỏ nào khác, vì Tùng không muốn tưởng mình là nam chính ngôn tình mà hóa ra bánh khọt bách hợp. Tùng không có nhiều thời gian, Tùng phải vận dụng hết sự duyên dáng, trí thông minh và giọng hát của mình, nếu cần thiết. Tùng sẽ chiếm lấy trái tim của cô ta trước khi một thằng 's nào đó có thời gian mon men lại cướp tay trên của Tùng.
Step 1: Tỏ ra lạnh lùng ngầu lòi cool boy. Đối với nữ chính dạng lạnh lùng như vầy thì một chàng trai ấm áp dễ thương sẽ không có cửa nào lọt vào mắt họ. Phải cứng rắn hơn, tàn bạo hơn, luôn đi trước họ, khiến họ tức tối mà đuổi theo mình.
Tùng trưng ra cái bộ mặt vênh vênh thiếu điều ngửa đầu lên trời. Gương măt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén thoáng hững hờ, tỏ vẻ không quan tâm. Tay đút túi quần, nhìn quanh quất đâu đó như thể chuyện vừa rồi chẳng là gì với mình.
Step 2: Tỏ ra giàu có. 99% nam chính ngôn tình đều giàu hoặc sẽ giàu. Với nhân vật nữ giàu có, cần phải ném tiền vào mặt cô ta để chạm đến lòng tự ái. Khi nữ chính ném trả tiền lại vào mặt mình, họ sẽ khinh bỉ mình. Nhưng nhiều ngày sau đó đầu óc của họ sẽ mãi tức tối khi nghĩ về mình. Những nam chính làm như vậy đều thành công mỹ mãn, dù họ cố tình hay vô ý.
- Nhiêu's đây's là's đủ's rồi's chứ's?
Tùng đút tay vào túi móc hết 500 dollar chìa ra trước mặt cô ta, dáng vẻ khinh khỉnh. Đây là toàn bộ gia sản của Tùng, phải tạm biệt thế này Tùng cũng đứt ruột đứt gan lắm chứ. Nhưng người doanh nhân giỏi là người biết đầu tư, Tùng sẽ hy sinh. Hơn nữa Tùng cũng nghĩ rằng cô ta sẽ từ chối bằng một thái độ băng lãnh không kém. Còn nếu như cô ta cầm lấy thì Tùng sẽ chuyển sang plan B. Kinh nghiệm ngôn tình Tùng không thiếu, Tùng tự tin có thể ứng phó với mọi trường hợp nào.
@
Đông
Đánh dấu