Khí nhận được cậu trả lời từ chàng trai lạ mặt vừa mới bất ngờ xuất hiện, Joseph không giấu nói sự ngạc nhiên trên gương mặt của ông. Một giây nào trước đó, ông thuyền trưởng đã nghĩ rằng, có lẽ chuyện gì đó vừa mới xảy ra, và như câu trả lời ông nhận được đã giải thích cho sự băn khoăn của người đàn ông. Ngã ba ở cổng làng cuối cùng đã mở. Rốt cuộc, sau một khoảng thời gian dài đằng đẵng, ông và tất cả mọi người còn không thể nhớ nổi đã bao nhiêu ngày tháng hay thậm chí là bao nhiêu năm đã trôi qua. Cuộc sống của mọi người vẫn lặng lẽ tiếp diễn, thế nhưng, thời guan thì ngừng lại. Ông bất chợt nhớ đến cái đồng hồ quảng quýt cũ của mình, bèn lần trong túi áo, lôi nó ra và dường như có phép màu, chiếc đồng hồ đang chạy, cái kim giây mảnh như sợi chỉ đang không ngừng chuyển động.
Người đàn ông trước mặt bạn khẽ mỉm cười, như có, như không. Nhưng từ trong đáy mắt ông ta, bạn vẫn cảm nhận được niềm vui lớn lao nào đó. Vậy là cánh cổng đã thức sự mở, cho dù là như cậu ta nói, trong chốc lát, đưa những con người từ bên ngoài kia đến với nơi này. Là định mệnh, là số phận, là điều mà Ngài sai khiến, Ngài dãd9u7aa họ đến đây, để làm sống dậy Bologna của một thời hưng thịnh.
Vị thuyền trưởng tạm gác lại sự xúc động bộc phát cùng nỗi niềm của mình. Ông nhìn người con trai trước mặt, cất chiếc đồng hồ vào trong áo
"Chàng trai, nếu vậy, để ta nói cho cậu biết. Ta không nhận tiền cho những chuyến gương buồm, là một sự trao đổi, một trao đổi công bằng, nếu cậu muốn. Trả lời những cậu hỏi của ta, và chúng ta sẽ xuất phát, đó là những gì ta cần"
Người đàn ông đặt trưng bước xuống thuyền, chuẩn bị đưa tay kéo lấy cái mũi neo phía dưới, vẻ mặt chờ đợi, chỉ cần bạn đồng ý, chuyến đi sẽ bắt đầu, hãy cảm thấy thật may mắn vì thử thách của bạn quá là đơn giản. Và nào, bạn trao đổi chứ?
Đánh dấu