Địa điểm: Điểm luyện tập
Thời gian: 3/11/817
Thế giới của các Kỵ sĩ Rồng là chiến trận, và chiến trận chính là thế giới mà chúng ta sẽ sống cho đến cuối đời.
Có lẽ đây là sự kiện đầu tiên để các bạn khảo nghiệm mức độ xác thực của câu nói đó. Khác với đợt tấn công của Vong trên đường đi đến đảo Cyprus, đây là lần đầu tiên cả người và rồng các bạn phải hợp sức cùng nhau trực tiếp chống lại chúng. Và, đã có không ít người không thể trụ được. Điều đó là bình thường khi các bạn chỉ mới là những tân binh lần đầu đi thực địa, nhưng chiến trận không bao giờ khoan nhượng cho lính mới. Cái chết đến rất nhanh, đôi lúc chóng vánh và lố bịch một cách nực cười.
Các bạn được hỗ trợ và bảo vệ phần lớn bởi những Kỵ sĩ trưởng - những người trực tiếp chịu trách nhiệm cho mạng sống của các thí sinh vào thời điểm này. Khi các bạn bị cảm giác lạnh buốt cả người và sự sống trôi dần đi do chứng mất máu không thể cầm - biến thể của lời nguyền Vong binh tác động lên cả người và rồng, một luồng khí ấm áp len lỏi vào cơ thể các bạn, bao lấy và triệt tiêu đi hàn khí, khôi phục dần sự sống. Citlali liên tục chuyển những người không thể tiếp tục chiến đấu vào vùng an toàn và tiến hành chữa trị cho họ, đồng thời cùng Perdita trực tiếp hỗ trợ đồng đội trên chiến trường. Frank Hendrich cùng Úhaeldir là chủ lực ngăn cản các lượt công kích của Vong binh, cả người lẫn rồng chính là tấm khiên vững chắc nhất bảo vệ các thí sinh. Với sự trợ lực của Mạc Trường Ninh và chú nguyền kìm hãm của Azrian, các công kích của kỵ sĩ trưởng Phương Hằng ngày một mạnh lên, chiến lực gần như ngang ngửa cả trăm người mà lấy thiểu số trấn áp lượng Vong binh đông đảo.
Làn sóng Vong, cũng yếu dần rồi tắt hẳn. Để lại một tàn trận hỗn loạn. Không phải ảo ảnh, mà là thật.
Là một phần nhỏ nhoi của thế giới thật bên ngoài những bức tường.
Bên ngoài kia, Kỵ sĩ trưởng Alma Di Mercurio cùng Haley Willoughby cưỡi trên Wiola cũng đã có mặt để làm rõ sự việc này.
Và, Thủ lĩnh Kỵ sĩ Alston Hoelterhoff cùng ngài Elg xuất hiện. Mái tóc bạch kim và chiếc áo choàng đen phất phơ theo từng cơn gió, đôi đồng tử vàng nhạt quét qua toàn cục.
Dưới hào quang đặc trưng của rồng Amethyst, Wiola nhanh chóng khôi phục lại đầy đủ sinh lực cho những ai bị thương, sau khi chứng nguyền đã được Citlali loại bỏ. Đó cũng là lúc mà kỵ sĩ của Hội đưa đến
hai người trẻ tuổi mặc đồng phục kĩ sư ma thuật - mà các bạn có thể nhận ra họ thuộc đơn vị Rearguard nhờ phù hiệu gắn trước ngực.
Không ai trong các bạn biết hai người này, nhưng các bạn có thể lờ mờ nhận ra lý do họ có mặt ở đây dựa vào bầu không khí nặng nề. Hoặc, dựa vào gương mặt lạnh lùng của Kỵ sĩ Trưởng Haley. Người phụ nữ không hề nhíu mày, chỉ dựa vào ánh mắt sắc bén của mình cũng đủ để làm người khác run rẩy như vừa bị nhúng xuống hồ băng ở Orion.
Và lúc này, người thanh niên trẻ tuổi hơn đang cúi gằm mặt xuống, không dám đối diện với đôi mắt của vị đội trưởng.
“Haley Willoughby, Chỉ huy Đơn vị Rearguard có mặt.” - Vị nữ Kỵ sĩ bước lên phía trước, nói với Thủ lĩnh Alston. -
“Tôi đến để báo cáo về nguyên nhân của sự việc lần này.”
Vị Thủ lĩnh gật đầu, Haley nghiêng người lại, bảo hai người phía sau lưng mình.
“Harry, Thomas, bước lên phía trước.”
Hai người thanh niên tiến thêm ba bước, hai tay chắp sau lưng, gương mặt của Harry gần như đã rơi vào trạng thái hoảng loạn, còn Thomas thì bình tĩnh hơn một chút. Trên đường đến đây, họ hẳn là đã nhìn thấy sự hỗn loạn của Cyprus. Mà nguyên nhân của nó, chính là từ họ.
“Vào 15 giờ 38 phút chiều nay, Kết giới trên Đảo Cyprus đã bị thủng, dẫn đến tình trạng Vong tràn vào phá hoại nặng nề, gây thương tích cho các Tân Kỵ sĩ. Hiện tại Kết giới đã được gia cố lại để đảm bảo an toàn cho Đảo, tuy nhiên lỗ thủng vẫn chưa được khắc phục hoàn toàn. Vị trí Kết giới bị vỡ là ở kinh tuyến 63 vĩ tuyến 75, nguyên nhân bị vỡ là do Khí lực dùng để duy trì quá mỏng, dẫn tới sụp đổ cấu trúc. Người phụ trách của khu vực đó là Harry Lunger và Thomas Ginsberg, kỹ sư ma thuật thuộc Đơn vị Rearguard.”
Haley đều đều nói, sau đó quay lại phía hai người thanh niên, giọng của cô sắc lạnh.
“Harry, cậu nói trước.”
Cậu thanh niên trẻ tuổi giật mình, sau đó đứng thẳng người, ấp úng trả lời.
“B… Báo cáo… Em và đàn anh Thomas nhập lệnh như bình thường, cũng… cũng không hề giảm lượng Luth…” - Trông cậu như đang muốn vò đầu bứt tai ngay tại chỗ -
“Em không biết vì sao sự cố lại xảy ra… Hơn nữa lại có Vong tràn vào…”
Bình thường, dẫu không có Kết giới đi chăng nữa, Vong cũng không có sẵn quanh biển Vulcan để nhảy vào ngay tức thì, nếu không phải là một lượng lớn Khí tức hắc ám bị chúng mang vào khiến Kết giới gặp nguy cấp thì có lẽ họ đã kịp vá xong lỗ thủng đó trước khi có thiệt hại xảy ra rồi. Harry giống như muốn điên rồi, mọi thứ cứ rối hết lên mà cậu không biết đã sai ở đâu. Nhưng rõ ràng đội trưởng Haley không hề có ý định bảo cậu dừng lại.
“Khi Kết giới bị vỡ một phần nhỏ, chúng em đã cố gắng nhập lại lệnh nhưng không đủ.” - Harry nói tiếp -
“Đàn anh Thomas nói có thể do lỗi lệnh của bên anh ấy không khớp và đã đảo lại câu lệnh để kết giới có thể duy trì lâu hơn. Nhưng… Nhưng tốc độ bị ăn mòn của Kết giới quá nhanh, những câu lệnh mới không có tác dụng gì hết…”
Harry ngừng câu nói, cậu con trai lại cúi gằm mặt, thì thào như đã loạn trí thật rồi.
“Không hiểu… Không hiểu nổi… Trước giờ mô hình phòng thủ của đội trưởng rất hoàn hảo mà, Kết giới còn được giảm tải bớt, vì sao lại có sự cố được…. Vì sao Vong lại tràn vào nhanh như vậy... không kịp trở tay…”
“Harry!” - Haley đột ngột lớn tiếng, lại làm cậu thanh niên giật bắn -
“Cậu vừa nói cái gì?”
Harry hoang mang ngẩng đầu lên, trong chốc lát không thể trả lời lại được, nhưng Haley đã nhắc lại giúp cậu. Trên gương mặt của cô, lúc này các bạn có thể thấy được cái nhíu mày nghiêm trọng.
“Cậu nói Kết giới được giảm tải bớt, vì sao? Cậu nói Thomas đã đảo câu lệnh để Kết giới duy trì lâu hơn, lệnh từ ai?”
Harry ngơ ngác, lắp bắp trả lời.
“Lệnh từ.. Đội trưởng ạ. Không phải đội trưởng đã đồng ý với ý tưởng của anh Thomas sao?”
Lúc này thì tới lượt Haley giật mình, cô cau mày, nói rành mạch.
“Ý tưởng của Thomas vẫn còn đang được cân nhắc vì sau khi đưa vào thực hành nó khiến Kết giới trở nên bất ổn định. Tôi chưa hề đồng ý rằng các câụ có thể dùng lệnh giảm lượng Luth hay thay đổi thứ tự câu lệnh bao giờ cả.”
Sau câu nói của Haley, các bạn thấy ánh mắt của tất cả mọi người chuyển sang người thanh niên đeo kính vẫn bình tĩnh đứng bên cạnh, tựa như sự hỗn loạn này chẳng hề ảnh hưởng tới anh ta một mảy may. Không gian rơi vào câm lặng.
Lúc này, vị Thủ lĩnh Kỵ sĩ lên tiếng, giọng nói khẳng định không hề lẫn chút nghi ngờ nào.
“Cậu thật sự là ai?”
Thomas Ginsberg, 25 tuổi. Xuất thân quận cũ của Orion, mồ côi mẹ, sống cùng cha và anh trai. Cả cha và anh trai cậu đều phục vụ trong quân ngũ, đã tử trận cách đây ba năm. Thomas tham gia kỳ tuyển dụng nhân sự định kỳ của Hiệp hội và phục vụ tại Rearguard đã được hai năm. Một người trầm tính, cần mẫn và cẩn thận, đôi lúc hay có mấy câu đùa khô nhưng nhìn chung khá được lòng đồng nghiệp và cả các đàn em.
Hai năm đấy, cứ như đùa.
“Đàn anh Thomas…?”
Harry run run giọng hỏi, khuôn mặt trẻ măng trắng bệch như tượng sáp, mồ hôi túa ra như tắm, những ngón tay lẩy bẩy cố gượng giơ lên chạm lên nòng súng đang chĩa thẳng vào gáy mình. Nhưng trước khi chạm được vào, bàn tay cầm súng đã thúc một cú mạnh vào gáy cậu, cơn đau thốn cùng cảm giác lạnh toát đến tận xương tủy xác nhận sự thực rằng, đàn anh Harry mà cậu biết đã cả năm nay đang khống chế cậu làm con tin.
Vật thế mạng để lợi dụng, có thể tùy tiện mà bắn bỏ.
“Ngu xuẩn.”
Một quyền đánh thẳng vào vóc người nhỏ yếu của Harry, đẩy cậu kĩ sư ma thuật ngã lăn sõng soài trên nền đất. Khẩu súng trong tay Thomas chĩa xuống cậu đàn em ngã dưới đất, biểu cảm tuyệt tình choán lấp hoàn toàn nét trầm tĩnh thường ngày. Ánh mắt của Thomas quét qua Thủ lĩnh Kỵ sĩ, các Kỵ sĩ trưởng và… các bạn. Cái nhìn đấy tưởng như có thể xuyên thấu đến từng vết thương mà các bạn vừa phải gánh chịu từ trận chiến bất ngờ vừa rồi.
“Trông trẻ cũng đến thật vất vả, ha? Gặp phải những Vong binh hạ đẳng cũng đã thảm hại quá đỗi.”
Không một lời thanh minh, mà trực tiếp khẳng định qua lời nói và hành động. Người kĩ sư ma thuật đích thực là một kẻ khủng bố. Mọi thứ đều đã ngã ngũ.
Trong hàng ngũ của Hiệp hội, có tồn tại kẻ phản bội.
“THOMAS!”
Tiếng quát lớn đó không đến từ ai khác ngoài vị nữ Kỵ sĩ đội trưởng của Rearguard. Các bạn nhận ra, người có quyền mất bình tĩnh nhất trong số những kẻ ở đây phải là Haley Willoughby. Thuộc hạ đáng tin trở mặt thành thù, người bị tác động nhiều nhất chính là người lãnh đạo trực tiếp. Cô bước tới trước, đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm người thanh niên tài hoa mà mình đã từng tán thưởng.
“Cậu làm thế này vì cái gì?!”
“Các ngươi sẽ không hiểu. Không bao giờ hiểu. Mãi mãi. Khi cả cha và anh trai ta bị bỏ rơi tại nơi đấy, không hề có ánh sáng chạm đến họ. Lấy cái thá gì… mà có thể nhận mình là ánh sáng của nhân loại?!”
Đôi mắt phía sau cặp kính ánh lên những tia tình cảm phức tạp. Ẩn chứa bên trong đó là sự tuyệt vọng khôn cùng chuyển hóa thành căm thù và điên loạn, để tùy thời mặc cho bóng tối cắn nuốt cả linh hồn. Không, thật kỳ lạ là… tại sao với thảm trạng này, cậu ta chưa có bất cứ biểu hiện nào của Hắc hóa?
“Chỉ có… ngài ấy. Phải, là ngài ấy. Chỉ có ngài ấy mới có thể cứu rỗi tất cả chúng ta. Phép màu từ thuốc của ngài đã cứu rỗi ta và cho ta cuộc sống mới, chứ không phải lũ các ngươi.”
Đó là một niềm say mê và sùng kính đến từ tận đáy lòng. Một con chiên lạc lối tìm thấy Chúa cứu thế trong bóng đêm hỗn loạn. Hoặc, điên loạn thuần túy.
“Ta vâng lệnh người mà ẩn nấp vào hang ổ của các ngươi trong hai năm ròng. Và cho đến hôm nay, quả thực… giả dối vẫn chỉ hoàn giả dối. Những kẻ hời hợt như đám thí sinh này mà có thể cứu rỗi nhân loại? Hội Kỵ sĩ quả nhiên chỉ là một đám tro tàn của một niềm tin cạn kiệt vào phép màu, một thứ phép màu không hề có thật!!! Hãy nhìn xem!!! Trong khi các ngươi chật vật chỉ với một lỗi cỏn con của kết giới, cách đây ba mươi năm ngài ấy đã tạo ra phép màu có thể cứu rỗi nhân loại!!! Ngài ấy đã muốn để một cơ hội cuối cho các ngươi, để cứu vớt lấy niềm tin của nhân loại vào các ngươi, nhưng không, đến mức này đã quá thảm hại rồi. Đã đến lúc để ngài tự tay cứu lấy tất cả!!”
Cũng lúc đấy, một ánh kim loại lóe lên, và tiếng thét thảm thiết của Thomas vang vọng khắp bốn bề. Một con dao phẫu thuật đâm thẳng vào hốc dưới cánh tay, trực tiếp cắt đứt gân và cơ tay phải cầm súng, đẩy ngã tên khủng bố xuống đất. Tiếng rắc vang lên tàn nhẫn ngay sau đó, bẻ gãy tay còn lại của hắn tạo nên một tư thế gập lìa kỳ dị.
“Hắn ở đâu?”
Đó là vị bác sĩ quân y. Đôi mắt tĩnh lặng như mặt hồ nay phủ một tầng băng giá. Khẩu pistol trên tay nã thêm một phát đạn vào bắp đùi Thomas, khống chế hoàn toàn khả năng đào thoát của hắn.
“Ngài ở bất cứ đâu. Không gì có thể qua được đôi mắt của ngài.”
Hai viên đạn nữa găm thẳng vào tay và chân Thomas, hòa cùng tiếng thét đau đớn hợp nên khúc hòa ca thống khổ. Ngay khi khẩu súng chuẩn bị nã viên đạn thứ ba, vị Thủ lĩnh Kỵ sĩ nắm cổ tay anh giật mạnh ra và giơ lên cao.
“Dừng lại, Citlali. Bên Alma sẽ xử lí chuyện này tiếp.”
“Bỏ ra.”
Hai đôi mắt chạm nhau, một kiên quyết một lạnh lẽo.
“Bỏ ra, Hoelterhoff.”
Ngữ điệu của Citlali không có chút nào khách khí với Alston, dường như chỉ còn tập trung vào kẻ dưới đất.
“Hắn.Ở.Đâu!!?”
“Citlali!”
“Haha…”
Tiếng cười của Thomas cứ như hắn chưa từng cảm thấy đau đớn chút nào từ những viên đạn vừa nãy. Từ cổ áo và tay áo của hắn, lộ ra những vết bầm đặc trưng của Hắc hóa. Những viên thuốc màu xanh rơi từ trong túi áo, lăn lóc trên đất. Có vẻ hắn đã che giấu chuyện này trong một thời gian dài.
“Ngài ấy cũng muốn gặp lại phép màu mình đã tạo ra ba mươi năm trước lắm đấy, Kỵ sĩ Trưởng Citlali. Không lâu nữa đâu… không còn lâu nữa...”
Cũng vào lúc ấy, trên bầu trời xuất hiện những vết nứt toác. Hay đúng hơn, là một xung lực làm rung động cả kết giới bao trùm lên đảo Cyprus.
Một bóng đen khổng lồ vụt qua đầu các bạn, bao phủ lên toàn bộ vùng thực địa. Cái bóng ấy… là một con rồng khổng lồ, với sải cánh cả trăm mét. Dưới ánh sáng, tất cả đều có thể thấy lớp vảy đen tuyền không có lấy một điểm sáng, cũng không có phản sáng. Cứ như một mảng bóng đêm tuyệt đối hấp thụ lấy toàn bộ ánh sáng yếu ớt ở trên lục địa và nuốt chửng lấy nó.
"Ầm!” một tiếng, các bạn cảm thấy một cơn gió mạnh đập thẳng vào mặt khiến các bạn lảo đảo. Nhưng cơn gió đó không đến từ con rồng bí ẩn kia, mà đến từ vị Rồng Chúa nãy giờ vẫn im lặng quan sát. Chỉ bằng một cú đập cánh, Ngài bay vút lên không trung, ánh sáng từ vảy bạc của Ngài rực lên như ánh mặt trời.
Rồng Chúa bay thẳng tới phía con rồng đen kia với tốc độ không thể tin nổi, trước khi các bạn kịp nghĩ rằng sẽ có một vụ va chạm trên không giữa hai sinh vật khổng lồ kia, một tia sáng chói lòa hiện ra. Tia sáng đó mạnh mẽ hơn bất kì ngọn lửa Rồng nào mà các bạn từng thấy, đến nỗi ngay cả khi cách nó hàng chục dặm nhìn lên, các bạn cũng có thể thấy lông tóc mình dựng đứng.
Và tia sáng mang sức mạnh hủy thiên diệt địa ấy, đến từ Rồng Chúa - con Rồng mạnh mẽ nhất chủng tộc - nhắm thẳng vào bóng đen hắc ám kia.
“GRÀO!!”
Đáp lại đòn tấn công không khoan nhượng đó là tiếng gầm chấn động đất trời. Bóng đen như phình lớn lên trong chớp mắt, tựa như hố đen đang há cái miệng tham lam của mình ra nghênh đón.
Và, mọi thứ bỗng dưng biến mất. Không còn tia sáng, không còn hố đen, cũng không còn con rồng bí ẩn nọ. Tất cả những gì các bạn thấy được lúc này, là hình ảnh Rồng Chúa nặng nề đập cánh trên bầu trời.
Tựa như mọi thứ khi nãy đều là ảo giác.
Vào giây phút tất cả cùng xao nhãng đấy, Thomas đã lén lút trườn thoát bằng những chi còn lại của mình khỏi phạm vi khống chế của những Kỵ sĩ trưởng và tiếp cận các bạn. Harry gần như ngã ngồi trên mặt đất, mặt cắt không còn hột máu nhìn bậc đàn anh của mình.
“Có cảm thấy hoài nghi về tất cả không?”
Đó là câu hỏi dành cho các bạn, những tân Kỵ sĩ của Hiệp hội.
“Sớm thôi… ngài ấy sẽ đến tìm tất cả mọi người. Con đường giải phóng nhân loại đã rất gần rồi…”
Đôi mắt nhắm nghiền lại, lồng ngực hắn dần sáng lên. Đó là nguyền chú đặt vào cơ thể để tùy lúc dùng chính sinh mệnh của mình kích hoạt nổ.
“Vì một Tân thế giới dũng cảm!!!”
ĐOÀNG!
Máu thịt văng lên những ai xấu số ở gần. Con đường của kẻ tử vì đạo, đó là tự sát khi thất bại. Harry tái mặt lại khi chứng kiến cảnh đó, để rồi như bị thôi miên, cậu ta cũng đưa súng lên đầu mình. Lần này Alma di Mercurio đã chặn cậu ta lại. Một lệnh chú cưỡng chế kiểm soát, và cậu ta đã ngủ gục trên tay vị Kỵ Sĩ Trưởng.
Đó là tất cả cho khoảng thời gian cuối cùng của buổi thực địa cũng như trên đảo Cyprus. Câu chuyện về bóng tối và ánh sáng, những hoài nghi và hi vọng, và cuộc chiến của những Kỵ sĩ Rồng mới chỉ đang bắt đầu.
Hành trình của các bạn đến Đảo Kỵ sĩ, xuất phát từ đây.
END CHAPTER 1: THE NEW TIDE.
-
Unlocked Main Quest: Under the Dark Wings
Player sau khi lên đảo, bắt đầu tiến hành điều tra và tìm hiểu về những sự kiện xảy ra trong suốt Chapter 1. Chọn 1 trong những hướng điều tra khác nhau ứng với các Unit dưới đây:
- Main Quest 1.1: Barrier Problems
Tới trụ sở của đội Rearguard để tìm hiểu tình hình kết giới ánh sáng khắp lục địa.
- Main Quest 1.2: Dark Drugs
Tới trụ sở của đội Overwatch để tìm hiểu về Record 170.
- Main Quest 1.3: Heart of a Sinner
Tới trụ sở của đội Renaissance để tìm hiểu về nội gián trong tổ chức.
- Main Quest 1.4: Call of the Sea
Tới trụ sở của đội Vanguard để tìm hiểu về tình hình Vong trên biển Vulcan.
- Main Quest 1.5: Darkness Evolve
Tới trụ sở của đội Main Attack Force để tìm hiểu về chủng loại Vong đột biến và cách tiêu diệt chúng.
Chỉ có thể mở quest sau khi đã chọn gia nhập vào 1 trong 5 Unit của Hiệp hội. Quest sẽ mở cho toàn bộ player thuộc Unit này.
-
Unlock [New kind of Dragon] - Chủng Rồng chưa từng xuất hiện ở bất cứ đâu, kể cả trong kiến thức của chính loài Rồng.
Player có thể tìm hiểu về chủng Rồng này khi tương tác với NPC.
-
Chapter 2 sẽ bắt đầu vào 22h ngày 13/11. Player sẽ chính thức gia nhập Hội Kỵ sĩ Rồng và chuyển đến Đảo Kỵ sĩ vào thời điểm này.
Đánh dấu